Chương trước
Chương sau
Khu vực nội thành Đà Nẵng không có mưa nhưng khi bọn họ vừa đến đây thì ở thị trấn này đã bắt đầu nổi gió chuẩn bị mưa rồi.

Đường trên núi đều là đường đất, cứ hễ mưa xuống là dưới đất toàn là bùn nhão làm cho đường đi ẩm ướt và dễ trơn trượt, vì thế thời tiết mưa gió như vậy không thể lên núi được.

Bọn họ chỉ có thể đợi trời hết mưa rồi mới có thể đi tiếp, xem dự báo thời tiết thì có lẽ là ngày mai sẽ tạnh mưa, trời lại quang đãng rồi.

Trên bầu trời đã hiện ra một màu trắng bạc, lúc này đột nhiên Hứa Minh Tâm cảm thấy hơi khát nước liền mơ mơ màng màng bò dậy đi lấy nước uống.

Sau khi đi vệ sinh xong thì cũng tỉnh táo hơn một chút, tiếp theo lại bò lên giường nằm tiếp.

Sau khi lên giường cô bỗng cảm thấy có cái gì đó không đúng lắm.

Sao tự nhiên giường của cô lại trở nên nhỏ thế này, lúc cô ngủ một mình vẫn cảm thấy chiếc giường đơn này vừa đủ cho cô nằm, nhưng sao hiện giờ lại thấy chật chội, chen chúc thế này?

Cô vừa quay người lại liền rơi vào một vòng tay ấm áp.

Trong phút chốc liền tỉnh táo hẳn ra, ngẩng phắt đầu lên nhìn người vừa mới đến nằm vào giường của cô.

Cố Gia Huy?

Hai mắt cô trợn tròn, không khỏi kinh ngạc nhìn anh.

“Anh… sao anh lại ở đây vậy?”

Bọn họ không hề công khai quan hệ bạn trai bạn gái với mọi người cho nên tất nhiên không thể ngủ chung trong một căn phòng như vậy được hơn nữa bác gái cũng đã thu xếp cho bọn họ hai căn phòng, chính là hai căn phòng ở sát vách nhau.

Cô vẫn có thói quen khi ở bên ngoài, chỗ lạ lẫm thì sẽ khóa trái cửa, còn anh làm cách nào mà vào được đây vậy chứ?

Anh đã sang bên này bao lâu rồi?

“Chẳng lẽ vừa rồi em ngồi dậy mà cũng không nhìn thấy anh à?”

Cố Gia Huy không biết phải làm sao, bất lực nói.

“Không… không nhìn thấy, sao anh lại vào đây được?”

“Tất nhiên là lấy chìa khóa mở cửa rồi đi vào thôi, anh đánh thêm một chiếc nữa rồi mà.”

“Hả…”

“Anh vừa mới tỉnh lại hay là cả đêm chưa ngủ thế? Sao tinh thần lại tỉnh táo như vậy?” Hứa Minh Tâm có chút nghi hoặc, nói.

Cố Gia Huy nghe thấy cô nói vậy thì liền im lặng.

Sau khi anh biết Cố Cố xảy ra chuyện liền mắc bệnh khó ngủ, hiện giờ cho dù đã biết Cố Cố sẽ không có chuyện gì nhưng vẫn không khỏi nơm nớp lo sợ.

Mãi cho đến vừa rồi khi Ngôn Dương gửi video tới, chứng minh rằng Cố Cố vẫn đang rất khỏe mạnh thì anh mới có thể thở phào một hơi.

Lúc anh vừa chuẩn bị ngủ thì đột nhiên Hứa Minh Tâm lại ngồi dậy.

Cô bé này cứ mơ mơ màng màng, ở trên giường có một người sống to đùng thế này mà cô lại cứ thế không nhìn thấy, đợi đến khi cô trèo lên giường một lần nữa mới chú ý đến anh.

“Anh nghĩ đến một số chuyện nên không ngủ được, muốn qua đây ôm em ngủ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.