Chương trước
Chương sau
Cố Gia Huy thành một người cô đơn, rõ ràng là ba người cùng giường cùng gối, sao anh lại không cảm giác được mình cũng được yêu thương.

Cố Gia Huy cảm thấy hơi buồn bực, còn định nhích lại gần Hứa Minh Tâm nhưng lại bị cô ngăn lại không khách sáo chút nào.

“Chú ba Cố à, anh đừng lấn tới nữa, cẩn thận ép phải Cố Cố đó.”

“Hay là đặt con bé ra ngoài đi, em sang đây ngủ với anh?” “Không muốn, thế này tốt mà, mau ngủ đi, thời gian không còn sớm nữa, mai em còn phải đi học đấy.” Cô oán trách.

Cố Gia Huy lặng lẽ thở dài một hơi, cả đêm không cách nào ngủ được. Ngày hôm sau, các cô thì ngủ đủ giấc, nhưng tinh thần của Cố Gia Huy lại không được tốt lắm.

Cố Cố nghiêng đầu, nghi ngờ nhìn anh: “Bố ơi, bố là sao vậy, bố bị gấu mèo đánh sao?”

Hứa Minh Tâm nghe vậy thì không nhịn được phải bật cười thành tiếng.

“Đúng là một con gấu mèo có công phu.”

Cố Gia Huy nghe vậy, đôi mắt phượng sâu thăm thẳm vô thức híp lại, chỉ muốn kéo cô bé tàn nhẫn phách lối này lại dạy dỗ cho một trận.

Hứa Minh Tâm ỷ có Cố Cố ở đây, chắc chắn Cố Gia Huy sẽ không dám ra tay, thế nên cô không hề sợ hãi.

Sáng sớm cô có tiết nên trời vừa sáng là đã phải đi rồi, Cố Gia Huy dẫn Cố Cố đến tập đoàn Cố thị.

Mọi chuyện kết thúc ở đây.

Lúc này đây, ở tập đoàn Cố thị. Cố Gia Bảo đã xác định ngay phải rời khỏi tập đoàn, giao hết cổ phần lại cho Cố Triệt.

Sau này, sự phát triển của tập đoàn Cố thị không có quan hệ gì tới ông ấy nữa, hoàn toàn lùi về vị trí hậu trường, thậm chí ông không nắm giữ bất cứ cổ phần nào, còn không làm cả cổ đông.

Ông ấy sợ sau này mình sẽ rơi vào cục diện tiến thoái lưỡng nan, dù là giúp bên nào cũng sẽ thấy hổ thẹn với lương tâm.

Cố Triệt gieo gió gặp bão, thằng hai và thằng ba cũng thua thiệt quá nhiều.

Ông chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, không muốn nghiêng về phía ai.

Ông chỉ mong anh em không tương tàn là được.

Cố Gia Bảo đi tới tập đoàn Cố Thị, hôm nay là ngày ông ta phải giao lại cổ phần nên mời cả luật sư tới làm công chứng.

Trong phòng họp rộng lớn, trống trải, vẻ mặt của tất cả mọi người đều có phần nghiêm nghị.

Đây là chuyện quan trọng hàng đầu. Cố Gia Bảo ngồi ở ghế chủ tọa, Cố Triệt ngồi bên tay trái, phó tổng giám đốc ngồi bên tay phải, bây giờ đã là hai ghế trống của tập đoàn Cố thị.

Đã lâu rồi ông ta không hỏi đến chuyện của tập đoàn, giờ già rồi cũng nên thoái vị để nghỉ ngơi.

Từ khi xảy ra những chuyện kia, ông ta cảm giác được mình thực sự già rồi, dù có là một con sư tử mạnh mẽ thì cũng có ngày mất đi nanh muốn, mất cả uy nghiêm.

Ông ta đưa mắt nhìn một vòng, không thấy Cố Gia Huy đâu thì thấy hơi thất vọng.

“Thằng ba đâu?”

“Bố, có lẽ chú ba đã từ bỏ quyền cổ phần của mình rồi, 40% trong tay bố nên giao hết toàn bộ cho con đi.”

Cố Triệt hơi mất kiên nhẫn.

Anh ta và Cố Gia Huy đã rơi vào hoàn cảnh chống lại nhau như nước với lửa, trong ngày vui như vậy, anh ta cũng không muốn nhìn thấy người mà mình không thích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.