Chương trước
Chương sau
“Hơn hai mươi năm qua sao anh có thể nhẫn nhịn được?”

“Đừng nói hai mươi năm, cả đời này anh đều sẵn lòng chịu đựng em, bao dung em, yêu em. Nghe được những lời này từ trong miệng em, anh liền cảm thấy sự trả giá của mình mấy năm qua quả nhiên không lãng phí. Em xấu tính là do anh cưng chiều mà ra, tất nhiên cũng chỉ có anh chịu được.”

“Ngôn Dương… Làm vậy đáng giá sao?”

Bà nhìn vào đôi mắt ông, hỏi gắn từng chữ.

Đáng giá ư?

Lúc trước phải trả một cái giá lớn như vậy mới rước được bà về.

Hiện giờ lại phải tiêu tốn cả đời, cam tâm làm nô bộc của bà xã.

Ông đã trả giá quá nhiều, bà không thể sánh bằng.

Sự trả giá duy nhất của bà, chính là bầu bạn bên ông, không rời không bỏ.

“Đáng giá.”

Ngôn Dương cười, nói ra hai chữ này không chút do dự.

Nếu thời gian có quay lại, ông vẫn sẽ trả giá tất cả như cũ, đón bà về bên mình.

Đời này không cưới được bà, thề không làm người.

Hứa Minh Tâm ra khỏi nhà họ Ngôn, tâm trạng rất tốt, xác định được con đường của chính mình, cô càng tin tưởng về tương lai của mình hơn.

Cô vừa chơi điện thoại vừa dò hỏi Cố Gia Huy đã xong việc chưa.

Hôm nay là thứ bảy, hình như anh gặp phải vụ khó giải quyết, ngày nào cũng dành phần lớn thời gian trong phòng làm việc. Cô vốn cho rằng tổng giám đốc của một tập đoàn lớn chỉ cần uống trà ký tên, ngày ngày hốt tiền.

Hiện tại xem ra không có bất kỳ ai không làm gì mà cũng hưởng thành công.

Cố Gia Huy trả lời lại rất nhanh.

“Sắp xong rồi, đêm nay chúng ta ra ngoài ăn, lâu lắm rồi anh và em chưa ra ngoài ăn một bữa tử tế”

Gần nửa tháng nay, Hứa Minh Tâm luôn bận chuyện quay chụp, vội đến sứt đầu mẻ trán, đúng thật chưa có thời gian ra ngoài giải sầu.

Khi cô về đến nhà, Cố Gia Huy đã thu xếp xong xuôi.

Anh không mặc âu phục mà thay một chiếc áo khoác màu xám, bên trong là áo len sợi cao cổ màu trắng, phía dưới là quần âu đen và một đôi giày đơn giản.

Hửm?

Đây vẫn là Cố Gia Huy cô quen biết sao?

Cô há to miệng, đứng ở hành lang, tròn mắt ngạc nhiên nhìn Cố Gia Huy đã trẻ ra vài tuổi.

Trời ạ, đây thật sự là ông chú 29 tuổi sao? Cảm giác sao giống thanh niên hai mươi tuổi mới ra ngoài xã hội vậy?

Cao 1m8, vai rộng eo thon, nhìn hệt như một giá áo di động.

Lại thêm bộ quần áo thường ngày này, càng thêm đẹp trai chết người.

“Em về rồi à, anh sửa soạn xong rồi, chuẩn bị ra ngoài thôi.

Cố Gia Huy nhàn nhạt nói.

“Đợi lát nữa đi, hình như em đang nằm mơ rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.