Chương trước
Chương sau
Mỗi lần Viên Mặc Hàn thâm tình chân thành nhìn vào cô, cô đều không cách nào đáp lại.

Bởi vì cô không biết diễn phim, không cách nào đem theo tình cảm trông đó nhìn Viên Mặc Hàn được.

Cuối cùng Thẩm Thanh cho cô một tuyệt chiêu, rốt cuộc cũng giúp cô khắc phục được vấn đề này.

Cố Gia Huy kết thúc công việc trước một ngày, đến điểm quay phim xem xem.

Vừa hay nhìn thấy cảnh Viên Mặc Hàn ôm eo nhỏ của Hứa Minh Tâm, hai người rất sát nhau.

Một lọ nước hoa đặt giữa nơi môi hai người.

Hứa Minh Tâm xấu hổ muốn chết, cảnh này đã bị kẹt ở đây vô số lần rồi.

Hai má cô đỏ ửng, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Viên Mặc Hàn.

“Cứ giữ nguyên như vậy, dáng vẻ xấu hổ đó, thêm một tấm nữa!”

“Viên Mặc Hàn, cậu không cần nhìn thẳng đến như vậy, mối tình đầu là rất ngượng ngùng, cậu cũng lộ chút vẻ xấu hổ đi.”

Thẩm Thanh ở một bên chỉ đạo.

Đầu Cố Gia Huy nóng rần, lửa giận bốc lên, chỉ muốn xông lên trước đánh cho tên Viên Mặc Hàn kia một trận.

Tại sao không có ai nói với anh, còn có một cộng tác nam?

Người đàn ông này lại là anh đã có chút quen thuộc, ngày trước Hứa Minh Tâm còn mê mệt mấy bộ phim thanh xuân anh ta diễn.

Thật chết tiệt!

Cố Gia Huy tiến lên, nhưng lại bị Ngôn Dương ở một bên vội vàng cản lại.

“Người anh em, vừa nhìn đã biết cậu chưa luyện qua rồi. Mấy năm nay tôi cũng có chút quen, bây giờ là công việc, không thể tồn tại chút tâm tư được!”

Ngôn Dương thân là người từng trải, tận tình khuyên bảo hết nước hết cái.

“Anh còn nói với tôi là công việc! Môi bọn họ sắp chạm vào nhau rồi kia kìa!” “Bình tĩnh, vẫn chưa chạm nhau, còn một lọ nước hoa chắn kìa? Cậu đừng xúc động, thở sâu, hít vào, thở ra…”

Ngay lúc Ngôn Dương đang chậm rãi nói, chỉ thấy Thẩm Thanh đích thân xuất trận, đổi cho Hứa Minh Tâm ra ngoài.

“Minh Tâm, trong lúc con ngượng ngùng không có chút tình yêu nào cả, con chú ý một chút ánh mắt của mẹ nuôi nhé, xem xem là như thế nào.”

Nói rồi, Thẩm Thanh diễn cùng Viên Mặc Hàn.

“Mẹ nó!”

Ngôn Dương lập tức đẩy Cố Gia Huy ra, muốn xắn tay áo xông lên, lần này là Cung Tuyền cản ông ta lại.

“Tôi nói này lão Ngôn, đã nhiều năm như vậy rồi, anh có thể thay đổi cái tính nết của anh được không. Mỗi lần Thẩm Thanh diễn cảnh hôn, cảnh giường chiếu, cảnh ôm anh đều nổi nóng như vậy! Có thể bớt bớt lại chút không?”

“Đó là vợ tôi! Tôi thấy tay của thằng nhóc đó không phép tắc, ôm lấy eo của vợ tôi! Nó còn nheo mắt nhìn vợ tôi, tôi muốn chặt hai tay nó ra, móc mắt nó ra!

A, cô thả tôi ra!”

“Tôi có thể thả anh ra, nếu anh dám xông qua đó, phá hỏng cảnh phim của cô ấy, xem cô ấy có phạt anh không!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.