“Em nghĩ xem sau này nên sinh mấy đứa con.”
“Sao lại nghĩ về chuyện này?”
“Tại xúc động về chuyện lần này quá. Sau này nếu đứa đầu là con gái thì chúng ta sinh thêm đứa nữa, còn nếu đứa đầu là con trai thì chúng ta không sinh nữa nhé?”
“Sao lại nói thế?”
“Anh nhìn đi, bố chồng có ba đứa con trai, giờ thành ra thế này. Em sợ nhỡ sau này sinh ra hai đứa thì chúng nó lại đấu đá nhau vì chuyện thừa kế gia tộc gì đó. Em không muốn thấy cảnh hai đứa tự giết nhau. Em nghĩ bây giờ người cảm thấy khó chịu nhất chắc là bố chồng, dù có đứng về bên nào thì bên còn lại cũng như miếng thịt cắt từ người ông ấy ra. Chắc hẳn ông ấy đang đau lòng lắm”
“Anh và Cố Triệt không phải là con cùng một mẹ, em nhìn xem, anh và anh hai ở với nhau rất vui vẻ còn gì? Sinh con là chuyện của sau này, em đừng nghĩ nhiều nữa, anh cũng không cần có hai đứa con, dù đứa đầu là con gái thì chúng ta cũng chỉ sinh một đứa thôi.”
“Hả?” Hứa Minh Tâm nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, “Anh không cần con trai để kế thừa gia nghiệp à?”
“Phụ nữ sinh con rất đau, em sợ đau như vậy sao có thể chịu được?
Không cần sinh hai đứa đâu, một là đủ rồi.”
“Nhưng sinh một đứa thì liệu nó có buồn không? Từ nhỏ đã không có bạn chơi cùng rồi.”
“Có thể nhận nuôi thêm đứa nữa, vậy là tốt rôi còn gì?”
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/2967945/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.