Cố Triệt không chịu nổi, bước nhanh về phía trước, muốn cản Cố Gia Huy lại.
Nhưng Cố Gia Huy lại lạnh lùng quay đầu lại, đánh mắt cản Cố Triệt lại.
Có vẻ như vì Cố Gia Huy đã ở bên Hứa Minh Tâm lâu rồi nên người khác đã quên đi vẻ độc ác của anh, ai cũng tưởng rằng anh là quả hồng mềm.
Vốn dĩ anh đã là ác quỷ dưới địa ngục, chẳng sợ ai cả.
“Anh cả, trước kia anh đã từng nói, gia pháp không được để vấy máu. Vậy bây giờ vợ con anh đang làm gì vậy? Vu oan giá họa? Còn định cưỡng bức người phụ nữ của tôi? Dựa theo gia pháp thì xử lý thế nào đây?”
Gia pháp… phải chịu 100 roi.
Đánh một roi thôi cũng đau thấu trời rồi, đánh một trăm roi thì kiểu gì cũng sẽ trầy da tróc thịt, máu tươi đầm đìa.
Cố Tử Vị là đàn ông thì còn có thể chịu được, nhưng Lã Thanh Nhã là phụ nữ!
“Hứa Minh Tâm còn chưa phải là người nhà họ Cố chúng ta! Không tính! Cậu đừng có hòng động vào con trai tôi!”
Lã Thanh Nhã ôm chặt lấy Cố Tử Vị, nói với giọng thê lương.
“Mẹ, cứu con với, cứu con với! Chú ba sẽ giết con mất! Mẹ ơi…”
Cố Tử Vị gào khóc thảm thiết!
“Con trai yên tâm đi, có mẹ ở đây, mẹ sẽ không để cho bất kỳ ai làm hại con đâu. Lỗi của mẹ, mẹ xin lỗi.”
Lã Thanh Nhã nhìn con trai, khóc như mưa.
“Đúng rồi, Hứa Minh Tâm còn chưa phải là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/2967905/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.