Dù không moi ra tin tức hữu dụng, thì cũng có thể đánh một trận, trút cơn giận trước.
“Bố, chuyện này đến cùng bố có quản hay không, cái nhà này có còn gia pháp không, từ lúc nào có thể đến phiên chú ba đổi trắng thay đen, tùy ý làm bậy như vậy?”
“Vì một người phụ nữ, chú ấy lại đánh cháu ruột mình! Quy định trong gia pháp nghiêm khắc, nhà họ Cố không thể đổ máu, chú ấy lại trắng trợn như vậy, có phải nên dùng gia pháp xử trí hay không?”
“Cái này…”
Cố Gia Bảo hơi khó xử, đối mặt với sự hung hãn của con trai cả, ông nhìn về phía Cố Gia Huy, chờ anh đưa ra thêm chứng cứ có lợi.
Nếu không không chỉ không có biện pháp rửa sạch oan khuất cho Hứa Minh Tâm, mà anh cũng bị dùng gia pháp để xử trí.
Đúng lúc này, Lệ Nghiêm vội vã chạy về, hai mươi phút đã trôi qua.
Anh ta đưa Hứa Minh Tâm đến bệnh viện gần nhất, chăm sóc tốt rồi nhanh chóng chạy tới.
Anh ta vào cửa, nói: “Chứng cứ ở chỗ tôi!” La Thanh Nhã nhìn Lệ Nghiêm, nói: “Cậu còn dám tới à, tên đàn ông phụ lòng này, cậu chạy trốn khỏi hôn lễ mà vẫn dám tới nhà của tôi sao?”
Cố Gia Bảo nhìn Lệ Nghiêm cũng không vui, ông hận không thể chém tên nhóc con này thành tám khối.
Nhưng cậu ta nói mình có chứng cứ, nên ông chỉ có thể nhịn.
“Chứng cớ gì?”
“Mọi người đều biết, tôi là một bác sĩ quân y. Trong kỳ nghỉ, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/2967901/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.