La Thanh Nhã chột dạ, trợn tròn mắt nói mò.
Cố Gia Bảo chỉ có thể nhịn cơn tức giận mà nghe chị ta nói bậy.
Cố Gia Bảo để người làm nữ thay quần áo cho Hứa Minh Tâm, những người khác thì đến phòng khách.
Cố Gia Bảo nhận được điện thoại của Khương Tuấn, biết được chuyện đã xảy ra, nên mới lập tức khẩn cấp chạy tới.
Ông đoán được là Cố Tử Vị làm, nhưng chưa bắt được thằng nhóc con này, ông cũng hết cách.
Chỉ hy vọng Hứa Minh Tâm vẫn trong sạch, nếu không cậu ba mà trở về thì sẽ thành một trận gió tanh mưa máu.
Cố Gia Bảo ngồi ở trên ghế sa lon, La Thanh Nhã đứng ở một bên.
“Bố, An Kỳ là con dâu của con, con thân là mẹ chồng, chung quy là giữ gìn lẽ phải cho nó. Nhà họ Hứa đã mặc kệ Hứa Minh Tâm, toàn quyền giao cho con xử lý rồi. Bố, chuyện này bố không nên nhúng tay!”
“Bố còn chưa chết, bố vẫn là chủ của nhà họ Cố! Từ lúc nào, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, mà có thể bỏ qua bố, mấy người tự ý xử lý rồi? Đây là ý của con, hay là ý của Cố Triệt?”
“Cái này… Đây là ý của con…”
Đối mặt với ông cụ rất khí thế, chị ta cũng không tiện cuốn Cố Triệt vào.
Từ khi Cố Gia Huy trở về, ông cụ càng ngày càng bất mãn với Cố Triệt, rất bất công.
Mặc dù chị ta không thích bố chồng này, nhưng e ngại ông. “Đây là chuyện nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/2967896/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.