Chương trước
Chương sau
“Sau này cũng ta cũng sẽ như thế, có lẽ anh sẽ không công khai nói ra tình cảm của mình với mọi người như Ngôn Dương nhưng chắc chắn anh cũng sẽ không giấu kín mọi thứ trong lòng. Anh nhớ em thì sẽ nói cho em biết, thương em cũng sẽ nói cho em biết, lo lắng cho em cũng sẽ nói cho em biết. Ai bắt nạt em thì chắc chắn anh cũng sẽ bắt kẻ đó trả giá gấp trăm lần.”

“Tiếc là em không xuất sắc và tài giỏi như mẹ nuôi.”

“Dù rằng Thẩm Thanh chẳng có gì xuất sắc thì thích một người chính là thích, không có nhiều lý do như thế, anh nghĩ Ngôn Dương cũng sẽ không tiếc tình yêu dành cho Thẩm Thanh đâu. Vả lại trong mắt anh em là cô gái tuyệt vời như thế, làm gì có chuyện không xuất sắc như người ta.

Chỉ là bọn họ không phát hiện ra mà thôi, em cứ cho mọi người thời gian.’ “Em đã cho tận mười tám năm ấy… Hứa Minh Tâm yếu ớt nói.

Tài năng gì mà tận mười tám năm vẫn không có ai phát hiện ra cơ chứt Cố Gia Huy nghe cô nói thế lại cười cười: “Em vẫn còn nhỏ mà, cứ từ từ thôi. Đi thôi, chúng ta về nhà đi.”

“Có cần nói cho bố mẹ nuôi một tiếng không?”

“Em nhìn bọn họ bây giờ kìa, còn rảnh để ý tới chúng ta không? Đi thôi, bay cả đường dài mệt mỏi rồi, muốn vê ngủ với em.” . Truyện Mỹ Thực

“Hừ, mấy lời đó nghe chẳng có tí quyến rũ nào cả!” Hứa Minh Tâm bĩu môi nói.

Đó không phải là giấc ngủ với người đàn ông mà cô tưởng tượng ra trong đầu.

Ngủ với Cố Gia Huy thì chính xác là chỉ có ngủ!

Về đến nhà, Cố Yên đã chờ để chào đón bọn họ từ rất sớm.

Thấy Hứa Minh Tâm về tới lập tức nhào tới ôm cô thật chặt.

“Cô gái đáng yêu à, cuối cùng cậu cũng trở về rồi, tôi nhớ cậu sắp chết đến nơi rồi ấy. Cậu có biết là tôi ở nhà sắp chán đến chết rồi không hả?”

“Anh, em muốn muộn vợ chưa cưới của anh đi một chút, mau theo tôi đi dạo phố ăn cơm đi, đi chơi một vòng cho đã xem nào!”

“Đây là cô gái của anh, chồng chưa cưới của em đâu? Em với cậu ta sắp đính hôn với nhau rồi cơ mà?”

“Không có đính với cả hôn gì nữa đâu, đính hôn phiền phức lắm, bọn em quyết định năm sau kết hôn luôn cho nhanh. Bố đã bắt đầu gửi thiệp mời rồi, em muốn dẫn bé yêu đi cùng chọn mâm lễ, tuy là lễ cưới của em được chuẩn bị hơi vội vàng nhưng nhất quyết không thể qua loa cho xong được.”

“Được rồi, nếu như không nể tình em sắp kết hôn thì anh cũng không cho em mượn đầu đấy nhé. Đi sớm về sớm, đừng chiếm người con gái của anh làm của riêng lâu quá!”

Cố Yên gật đầu như giã tỏi, vội vàng kéo Hứa Minh Tâm đến trung tâm mua sắm.

“Cậu kết hôn với bác sĩ Lệ Nghiêm thật ư?”

“Tất nhiên rồi, làm trong năm nay thì thời gian quá ngắn, chỉ có thể chuyển ngày sang năm sau thôi. Năm sau tổ chức lễ kết hôn, báo cáo lên quân đội thì có thể nhờ Thượng tướng chứng hôn cho bọn tôi một lần nữa.

Chúng tôi kết hôn thế này là quân hôn, không thể tùy tiện ly hôn được, tốt biết là bao nhiêu?”

“Thế cậu tính tặng cái gì?”

“Nước hoa? Chocolate? Hoặc là búp bê gì đó? Tôi cũng không biết nữa nên cho cậu chọn một món đấy.”

“Đi xem thế nào đã, tôi vẫn chưa có ý tưởng gì.”

Hai người vào trung tâm mua sắm, Cố Yên nhìn quanh.

“Gần đây Thư Hàn có liên lạc với cậu không vậy?” “Không có, cậu ấy vẫn chưa biết tin hai người kết hôn với nhau đâu nhỉ. Điện thoại cũng không chịu nghe, gửi tin nhắn cũng không thấy trả lời, tài khoản mạng xã hội thì lâu thật lâu mới có hoạt động mới, có lẽ cậu ấy đã chặn hết các thông tin từ bên ngoài rồi, không nhìn thấy tin nhắn của tôi. Cậu ấy không đến tham gia lễ cưới của anh trai mình chắc sẽ tiếc nuối lắm.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.