Chương trước
Chương sau
“Ông cụ đúng là thật có phúc.”

Hứa Minh Tâm cũng nhìn sang, nhưng cô lại bắt gặp ánh mắt thâm sâu của Cố Gia Huy. Trong lòng cô tự nhiên cảm thấy hoang mang rối nhanh chóng củi đầu xuống.

Lần này Cố Gia Huy nhìn rõ, hốc mắt của cô đang đỏ ứng lên.

Cổ Yên đi đến trước mặt của Cố Gia Huy nói: “Anh, em lấy được hoa cưới này. Anh chúc mừng em đi. Nói không chừng mấy hôm nữa em lại kết hôn với Lệ Nghiêm đấy, nghĩ tới đó thôi cũng thấy mừng rồi.”

Cổ Yên cấm bó hoa cưới và ngửi.

Cổ Yên phát hiện Cố Gia Huy mãi không trả lời mình, cô không kim được mà nhìn sang thi thấy hỏa ra Cố Gia Huy đang không hề tập trung nhin mình.

Ây dà..

Người đàn ông rơi vào lưới tình thật đáng sợ, đến cả em gái của mình cũng không để ý đến nữa.

“Anh đừng nhìn nữa, anh nhìn rồi cũng không biết cô ấy làm sao, chỉ bằng hỏi em đi, biết đâu em lại biết gì đó.””Lúc bọn họ ra ngoài vẫn bình thường mà, sao mới đi gặp CổAn Kỳ có một chuyến mà dã trở nên như vậy?”

“Thì chịu ấm ức rồi chử sao?”

“Cô ấy làm sao vậy?”

Cố Gia Huy cau mày nhìn em gái một lúc, xem ra Cố Yên biết có chuyện gì xảy ra.

Vừa nãy lúc hai người hôn nhau ở trong phòng em cũng biết. Cũng chẳng còn cách nào khác, ai bào cái tai nghe này chất lượng tốt như thế chứ. Cảnh hai người hôn nhau… chao ôi, em không thể chịu được, nghe xong em noi het cả da gà lên rồi đây này”

“Cô ấy đeo tai nghe?”

“Đúng vậy, thế nên em có ghi âm lại rồi đây này, anh nghe thử xem, Anh có thể nghe thử tiếng hai người hôn nhau mà xem.”

“Chẳng ra thể thống gì cả.”

Cố Gia Huy trừng mắt nhìn cô một cái rối cũng nghe đoạn ghi âm.

Âm thanh là sau khi vào phòng trang điểm không lâu, sau đó thì có mâu thuẫn với Hứa Văn Mạnh.Chả trách cô lại buồn bã như vậy, bị chính bổ ruột của mình nói như vậy thì ai có thể vui được chữ.Nỗi ô nhục…

Không ngờ ông ta dám nói người phụ nữ mà anh yêu nhất là một nỗi ô nhục.

Cố Gia Huy nheo mắt lại, siết chặt lấy nằm đám.

“Em biết từ lâu như vậy rối sao bây giờ mới nói cho anh biết?”

“Em xin anh đấy, vừa rối hôn lễ còn chưa bắt đầu, nếu như em nói cho anh biết thì với cái tính của anh thi buổi lễ có còn tiếp tục được nữa không. Em cũng phải nhẫn nhịn cho tới bây giờ đây, thôi được rồi, buổi lễ như vậy cũng coi như gắn kết thúc rồi. Phía sau chỉ còn phần nhày múa nữa thôi, anh có thể đi tìm người yêu bé nhỏ của anh rồi”

CôGia Huy lòng như lửa đốt, cùng lúc đó anh lại nhìn thấy Hứa Minh Tâm đang rời khỏi đám cười dự tiệc đi về phía cửa sau. Anh cũng nhanh chóng đuổi sang

Anh theo sau đến tận phía boong tàu nhưng cuối cùng lại không thấy bóng dáng của Hua Minh Tâm đầu cả. Đúng lúc đó thi anh lại nhìn thấy một phòng kho.

Không lẽ cô trốn ở trong đây sao?Lúc anh đến gần đến phòng kho, định đưa tay ra mở cửa thì đột nhiên lại nghe thấy tiếng của Hứa Minh Tâm

“Anh không được vào trong?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.