Chương trước
Chương sau
“Không sao đâu, cái này không thể giải quyết trong chốc lát được, từ từ sẽ đến, đợi lát nữa tôi sẽ dạy cho cậu học một khóa.”

“Có ý gi?”

“Trịnh Hoa đắc tội với người nhà họ Cô chúng ta, lẽ nào cứ tỉnh như vẫy à? Thẩm Thanh bênh vực được cậu, lẽ nào tôi không bênh vực được? Chi đây dẫn cậu đi xem một chút thể nào gọi là thủ đoạn cao tay!”

Cổ Yên lôi kéo Hứa Minh Tâm, hưởng phía phòng khách đi đến

Lúc này tân khách đã lên bờ, du thuyền bắt đầu chạy.

Trịnh Hoa bị ông nội mang về phòng nghi, cửa phòng vừa đóng, ông liên phản nộ mắng một trận.”Ông đã cành cáo con, Cố Gia Huy không phải người con có thể đụng vào, cũng không được đi đắc tội với Hứa Minh Tâm. Vi sao con không chiu nghe?”

“Ông nội… Con nuốt không trôi giọng điệu này, lẽ nào con so ra còn kém cô ta sao?”

“Nếu như con thực sự so được với cô ấy, thì Cố Gia Huy đã đổi với con vài phần kính trọng, mà không phải làm loạn đến cục diện bây giờ! Hiện tại ngược lại, đắc tội gia đình nhà họ Cố rồi, còn làm ầm ĩ lên với nhà họ Ngôn! Ông cảnh cáo con, không được phép trêu chọc gia đình họ Cố, cũng không được động vào Hứa Minh Tâm. Nếu không ông nội cũng không gánh nổi con, đến lúc đó con không chỉ chịu chút ủy khuất đơn giản như vậy!”

“Con là đứa bé duy nhất của nhà họ Trình, ông nội mong muốn con trở thành người tài, chứ không phải xoắn xuýt chuyện nhi nữ tinh trường!”

“Thế nhưng, con… con yêu Cố Gia Huy…”

“Câm miệng!”

Ông cụ gắm lên, cắt đứt lời của cháu gái nhà minh.

“Hổ đổ ngu xuẩn, nếu như con lại không nghe lời, dứt khoát tự mình ngồi du thuyền trở về đi, miễn cho ởchỗ này đắc tội với người khác, mất hết thể diện!”

Trịnh Hoa thấy ông nội thật sự nổi giận, cũng không dám cấu kinh on ào nữa.

Cô khẽ cắn môi, chi có thể nhẫn nhịn.

Cô đã chịu giáo huấn, trong lòng bất bình đi ra đi lên trên boong thuyền.Lúc này, tất cả mọi người đều ở trong đại sành ăn uống linh đình, căn bản không ai tới chỗ này châm chọc nữa.

Cô ta cần phải yên tĩnh một chút.

Cô sẽ không bỏ qua, chỉ cần tìm được cơ hội, nhất định sẽ kéo Hứa Minh Tâm xuống.

Hứa Minh Tâm cô ta căn bản cũng không có tư cách ở lại bên người Cố Gia Huy, chỉ có cô mới có tư cách!

Cô ta không ngừng hít sâu, nỗ lực dẹp loạn lửa giận trong lòng.

Đúng lúc này, có người ở phía sau gọi cô ta.

“Châu gái nhà họ Trinh.”

Trịnh Hoa nghe vậy siết chặt lông mày, xoay người nhìn lại, phát hiện là một người phụ nữ xinh đẹp động lông người.Mặc một chiếc váy da ngắn màu đỏ, khoác một cái áo khoác dài đi ra.

Hai tay cô khoanh trước ngực, ánh mắt kiêu bất cần, rơi trên người mình, khiến cho cô ta rất khó chịu. là ai?”

“Tôi tới dạy dỗ làm sao để đối nhân xử thế!”

Cổ Yên tiến lên, không nói hai lời, trực tiếp cho cô ta một tát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.