Chương trước
Chương sau
“Anh là bác sĩ, anh cứu người, chăm sóc người bị thương không phải là chuyện bác sĩ nên làm sao?

“Nhiều người như thế cần anh đi à?”

“Anh là bác sĩ, anh có đạo đức nghề nghiệp của mình. Được rồi, cũng trễ rồi, em nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Lệ Nghiêm nói một cách bình thản rồi đẩy tay Bạch Thư Hân ra. Bạch Thư Hân vẫn không từ bỏ mà đuổi theo.

Hứa Minh Tâm quay đầu nhìn lại.

Vốn là cô không vui, sao bây giờ lại biến thành Bạch Thư Hân không vui rồi.

Ngay lúc cô đang cảm thấy mê mang thì đột nhiên hai chân rời khỏi mặt đất, cô sợ tới nỗi giật nảy mình. Ôm chặt lấy cổ của Cố Gia Huy theo bản thăng.

Đột nhiên Cố Gia Huy lại ôm cô lên.

“Anh làm gì thế hả? Mau buông em xuống đi, lỡ bị người khác nhìn thấy thì sao bây giờ?”

“Bây giờ mọi người đi ngủ cả rồi, chúng ta cũng nên đi ngủ thôi.”

Cố Gia Huy trực tiếp bế Hứa Minh Tâm tới phòng mình. Anh vẫn còn có chút mệt vì ngộ độc thực phẩm nhưng vẫn thừa sức ôm cô.

“Không ngờ rằng cô nhóc nhà em ghen cũng ghê nhỉ. Không cho hô hấp nhân tạo cho người khác luôn cơ?”

“Nếu như trong lúc nguy cấp thì em sẽ không ngăn cản anh. Thế nhưng rõ ràng là có nhiều người ở đó như thế vì sao mà hết lần này tới lần khác lại là anh. Khương Tuấn cũng ở đó mà.”

“Anh biết, lần sau khi làm bất cứ chuyện gì anh cũng sẽ nghĩ một chút. Anh là người có gia đình rồi, có việc nên làm có việc khôn anh biết mà.”

“Anh biết là tốt, nghe các cô ấy nói mà sắp kể thành phim dài tập rồi đấy.”

“Được rồi được rồi. Em ở đây đợi anh, anh đi tắm rồi đi ngủ.”

“Lần này… có phải trả tiền không?”

“Có cái nào ít hơn một nghìn à?”

“Có chứ, trong túi em có năm trăm đồng này.”

“Vậy thì ngủ thôi.”

Cố Gia Huy vừa cười vừa nói.

Rất nhanh sau đó Cố Gia Huy đã tắm rửa xong, Hứa Minh Tâm đang nằm trên giường xem mạng xã hội.

“Em thích mèo à?”

Cố Gia Huy nhìn thoáng qua một chút.

“Đúng thế, chỉ cần là mèo em đều thích.”

“Vậy sau này em nuôi mèo, anh nuôi em được không?”

Cố Gia Huy nói một cách dịu dàng.

Trái tim của Hứa Minh Tâm run lên, câu nói này của Cố Gia Huy đã làm cô rung động.

“Được, anh nhớ giữ lời đó. Đợi chúng ta kết hôn rồi sẽ nuôi cả phòng mèo luôn.”

“Ừ, em có thể nuôi cả phòng mèo, nhưng anh chỉ muốn nuôi mỗi em thôi.” Cả đời này chỉ nuôi một mình cô là đủ rồi.

Hứa Minh Tâm nghe thấy thế thì thấy rất ấm áp.

Cô tựa vào ngực anh rồi tiếp tục nghịch điện thoại. Mà Cố Gia Huy cũng còn có một số công việc phải xử lý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.