Chương trước
Chương sau
Khi anh thấy Hứa Minh Tâm nhìn mình với vẻ mặt kinh ngạc, lộ ra ánh mắt mê muội thì trái tim anh như muốn tan chảy cả ra.

Cô nhóc này lại mê trai đẹp cơ đấy.

“Thích, em thích lắm! Em có thể ôm anh ngủ được không?” Hứa Minh Tâm hỏi một cách cẩn thận.

“Tất nhiên là được rồi.”

Hứa Minh Tâm nghe thấy thế thì rất vui vẻ, cô vội vàng ôm lấy cơ thể của Cố Gia Huy rồi chìm vào giấc ngủ.

Cô mơ một giấc mơ thật tuyệt. Trong mơ, Cố Gia Huy cưỡi ngựa trắng tới cứu cô bé lọ lem là cô, cuối cùng cô còn bước lên xe bí đỏ.

Nhưng đột nhiên xe bí đỏ xóc lên một chút, ném cô xuống đất, khiến cho mông cô rất đau, cuối cùng là đau mà tỉnh.

Hứa Minh Tâm mở mắt ra thì thấy mình quấn chăn rồi lăn xuống đất.

Chẳng trách…

Cú ngã trong giấc mơ lại chân thật đến thế.

Hứa Minh Tâm xoa xoa cái mông rồi đột nhiên nhớ tới giấc mơ tối qua.

Cô vội vàng đi tìm Cố Gia Huy.

Cô lao xuống lầu thì thấy Cố Gia Huy đang ăn sáng, mà nửa bên mặt bỏng kia vẫn đáng sợ như cũ.

Quả nhiên mơ chỉ là mơ, sao có thể biến thành sự thật chứ?

Cố Gia Huy ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt thất vọng của cô thì không khỏi cảm thấy buồn cười.

Anh ra vẻ nghiêm túc rồi nói: “Sao thế?”

“Không… không có gì? Chắc là em say quá, em đi rửa mặt đây…”

Hứa Minh Tâm nói xong rồi bắt đầu quay về phòng rửa mặt.

Chú An thấy cô đi rồi thì mới nói: “Tối qua cậu chủ đã để cho cô ấy thấy gương mặt thật của cậu, vậy tại sao không tiếp tục chứ?”

“Bây giờ còn chưa phải lúc, nhưng cũng sắp rồi.”

Cố Gia Huy híp mắt, che giấu lâu như thế, cũng là lúc nên tung ra rồi.

Những người nợ anh anh sẽ từ từ đòi lại!

Hứa Minh Tâm về phòng rửa mặt, cô không kiềm chế được mà gõ gõ đầu mình.

Quả nhiên uống rượu sẽ làm hỏng chuyện, vậy mà cô lại không phân biệt được đâu là mơ đâu là thật.

Bây giờ Cố Gia Huy cũng rất tốt, cho dù bốn năm trước anh có đẹp tới cỡ nào thì cũng không liên quan gì tới mình.

Hứa Minh Tâm đã yêu Cố Gia Huy, cho dù anh có như thế nào đi chăng nữa thì cô cũng sẽ chấp nhận.

Hứa Minh Tâm rửa mặt bằng nước lạnh mới tỉnh táo hơn nhiều.

Ăn sáng xong thì Cố Gia Huy phải tới công ty làm việc, anh không có kỳ nghỉ dài như Hứa Minh Tâm. Khó khăn lắm mới để dành được hai ngày nghỉ, nhưng dù vậy cũng thường xuyên gọi điện cho Khương Tuấn để xử lý chuyện công.

Hứa Minh Tâm ở nhà không có chuyện gì làm nên đi ra vườn sau đọc sách.

Dù sao cô cũng muốn thi kế toán!

Hứa Minh Tâm vừa đọc sách vừa buồn ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.