Chương trước
Chương sau
Bạch Thư Hân cũng không biết mình nói cho Hứa Minh Tâm nghe như vậy đến cùng là tốt hay xấu.

Dù sao điều kiện của Cố Gia Huy chẳng đáng là gì khi so với Ngôn Hải cả.

Nhưng Hứa Minh Tâm ngơ ngẩn như thế này thì làm sao bây giờ?

Thật ra Bạch Thư Hân đã biết Ngôn Hải có ý với Hứa Minh Tâm từ lâu rồi, chỉ là anh ta chững chạc, tỉ mỉ nên vẫn giấu không nói mà thôi.

Hừ, ai bảo anh ta không nói, vốn là bạn gái của mình, bây giờ đã thành vợ sắp cưới của người khác rồi.

Mấy người giấu giấu diếm diếm, độc thân là đáng đời.

“Đi thôi, tớ đưa cậu về.”

“Cảm ơn Thư Hàn, tớ yêu cậu chết mất.”

“Đừng, bây giờ tớ có chút tự trách mình rồi đây. Hứa Minh Tâm, có phải là cậu bị mù đúng không hả, người đàn ông ba tốt cậu không cần, lại đi yêu một người không tiền không thế, đã vậy lại còn xấu? Trời ơi, thẩm mỹ của cậu bị sao thế hả?”

“Cố Gia Huy cũng đâu có bết bát như vậy, cậu đừng nên so sánh anh với con nhà giàu, cậu hãy nghĩ tới những người bình thường đi. Người đàn ông của tớ mỗi tháng có thu nhập gần hai trăm triệu, chỉ cần cố gắng mấy năm là mua được nhà rồi.”

“Đúng đúng, người đàn ông của cậu chỉ có thể mua một căn nhà, còn Ngôn Hải có thể mua được cả tòa nhà.”

“A… Mà tớ đâu có thấy Cố Gia Huy xấu đâu, một bên mặt khác cũng đẹp lắm mà, hơn nữa vóc người anh ấy %3D cao lớn, nhìn rất an toàn.”

“Vâng vâng vâng, chồng xấu là có cảm giác an toàn. Thế mới nói bởi vì Ngôn Hải quá đẹp trai nên anh ta mới thua.

“A… Mà Cố Gia Huy còn tốt với tớ nữa.”

“Thôi đừng nói nữa, cậu nói tiếp là Ngôn Hải sẽ trốn vào nhà vệ sinh khóc ngất luôn đấy!”

Bạch Thư Hân vội vàng ngăn Hứa Minh Tâm lại, cô ấy cảm thấy đau lòng cho Ngôn Hải mấy giây.

Hứa Minh Tâm le lưỡi, cô biết rằng mình nói như thế thì rất tàn nhẫn với Ngôn Hải. Bây giờ cô mới biết rằng Ngôn Hải lại hi sinh vì mình nhiều như thế.

Nếu như cô gặp Ngôn Hải trước khi gặp được Cố Gia Huy thì có lẽ cô sẽ đồng ý với anh ta.

Nhưng bây giờ thì Hứa Minh Tâm không thể nào đồng ý được, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên.

Sau khi lên xe, Hứa Minh Tâm vẫn rất kích động, cô hận không thể mọc cánh bay về rồi đứng trước mặt Cố Gia Huy nói cho rõ ràng.

Bạch Thư Hân thấy Hứa Minh Tâm vui vẻ như thế thì nói với vẻ bất đắc dĩ:

“Tớ thật không hiểu nổi, vì sao cậu lại thích Cố Gia Huy chứ?”

“Anh ấy rất cô đơn, tớ muốn ở bên anh ấy.”

“Đây không phải là lý do để thích một người.

“Có thể trở thành lý do chứ, tớ không thích để anh ấy cô đơn, tớ muốn dẫn anh ấy đi làm vô số việc. Dẫn anh ấy đi phơi nắng, xem phim, đi quảng trường xem pháo hoa. Tớ không thích người khác có thành kiến với anh ấy, trong mắt tớ anh ấy là một người đàn ông bình thường.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.