Chương 1539
Bạch Thư Hân chật vật thì thấm, cổ họng như nghen lại, không kìm chế được nước mắt nữa, tùy ý rồi xuống.
Thiện Ngôn ôm chặt lấy cô ta, võ vào lưng cô ta liên tục như dỗ dành một đứa trẻ.
Trong lòng cô ta cũng có rất nhiều đau khổ, nhưng tên phế vật kia đã bị hận thù che mắt, không cảm nhận được sự đau lòng của cô ta.
Vậy thì anh ta sẽ đền bù giúp tên phế vật kia, đây là điều duy nhất anh ta có thể làm bây giờ.
Bạch Thư Hân khóc mệt rồi thì ngồi nghĩ ngợi ở trên ghế sa lon còn Thiện Ngôn thì xuống bếp nấu com.
Kỹ thuật của anh ta có hạn, cuối cùng chỉ làm được hai bát cơm trứng chiên.
Bạch Thư Hân cũng không bắt bẻ gì, ăn không sót lại chút nào, Thiện Ngôn lập tức rất có cảm giác tự hào như vừa làm được chuyện lớn.
“Mà này, buổi tối tôi ở đâu?”
“Chắc trợ lý của anh đã sắp xếp khách sạn cho anh rồi. Anh biết rõ tung tích của Mạc Ngôn, nhất đỉnh cũng phải biết buổi tối anh ấy ở đâu, đứng hỏi tôi lung tung như vậy, tôi sẽ không để anh ở đây đâu”.
Thiện Ngôn sở sở mới của mình một cách bất lực rồi nói: “Phụ nữ thông minh quá cũng không tốt!”
“Là anh tự nghĩ tôi quá ngu ngốc, ăn xong thì về luôn đi, tôi cũng mệt mỏi cả ngày rồi.”
“Nhưng tôi vẫn còn ốm”
“Sẽ có người chăm sóc cho anh.”
“Em yên tâm đến vậy sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon-full/3751932/chuong-1539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.