Chương 1517
Cả người anh mồ hôi nhễ nhại, mồ hôi trên trán hòa với máu từ khóe miệng rơi xuống ướt đăm quần áo.
Anh miễn cưỡng bước đi, trạng thái so với K thì có thể tốt hơn một chút, nhưng cũng cần phải mượn ngoại lực, phải dựa vào cơ thể Hứa Minh Tâm.
Cô không mạnh mẽ cường tráng như Josh, cơ thể cô rất yếu đuối nhưng cô lại cứng đầu không chịu thua, cứ đòi đỡ Cố Gia Huy.
Cô biết bây giờ anh rất mong manh yếu đuối, cần mình nên cô không thể dễ dàng từ bỏ, Nếu như cả mình cũng ngã xuống thì Cố Gia Huy còn có thể dựa vào ai đây?
Cảm nhận được sự vất vả của cô, Cố Gia Huy đau lòng nói: “Thả anh xuống đi, anh biết mình rất nặng”
“Em có thể đỡ được”
Cô nghiến răng nói, tiềm năng của con người là không giới hạn.
Cô sẽ không bỏ Cố Gia Huy xuống!
Cô dìu anh ra thẳng lên trên xe rồi bắt xe về.
Anh rất mệt mỏi, trên đường đi cũng hổn hến thở dốc, thậm chí còn ho khan liên tục, sắc mặt đỏ bừng giống như sắp ho khan hết cả tìm phổi ra.
“Anh không sao chứ? Anh đừng làm em sợ mà Cố Gia Huy nhíu mày dữ dội, hít thở sâu vài lần mới miễn cưỡng ổn định hơi thở, Anh xua xua tay, lắc đầu yếu ớt, không còn sức lực để nói điều gì đó trấn an cô nữa.
“Anh muốn ngủ một giấc, về đến nhà thì gọi anh dậy”
“Ừm, anh dựa vào người em ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon-full/3751910/chuong-1517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.