Chương 1449
“Thằng ba, con có biết như con gọi là cái gì không? Người khác bá vương ương ngạnh thì gọi là cảm thủ. Mà con thế này còn không bằng cầm thủ. Con cút ra ngoài cho bố, mới đầu năm đã làm cho bố tức chết rồi.”
Ông cụ nổi giận đùng đùng chỉ ra cửa, quát đuổi anh ra ngoài.
Cố Gia Huy bắt đắc dĩ lắc đầu, xoay người rời di.
Hứa Minh Tâm nghe trộm, có tật giật mình. Tuy rằng không phải cô có ý nghe lén nhưng cô lại nghe từ đầu đến cuối.
Thấy ông cụ đuổi anh đi, cô vội vã chạy xuống dưới nhà.
Chi một lúc sau Cố Gia Huy đã xuống, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, anh lấy làm kì lạ: “Điều hòa rất nóng a? Sao lại ra nhiều mồ hôi the?”
“Có hơi nóng một chút.” Cô chột dạ nói.
“Bên ngoài tuyết đang rơi rồi, đi ra ngoài tàn bộ một chút đi. Buổi tối em cũng ăn khá nhiều, coi như vận động cho tiêu hóa “
“Vâng”
Hai người ra đến cửa, Cố Gia Huy trước tiên quảng khăn cho cô, khoác thêm áo khoác sau đó đeo găng tay rồi ôm hai tay cô ủ ấm trong ngực.
Cho cô mặc ấm áp xong xuôi anh mới mặc thêm áo, đổi giày. khi ở bên Cố Gia Huy, Hứa Minh Tâm cảm thấy bản thân như người tàn tật.
Nếu hai người tắm uyên ương cùng nhau, toàn là anh tầm cho cô sạch sẽ trước rồi mới đến mình.
Những người khác theo tuổi tác tăng lên cũng dẫn dần trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon-full/3751842/chuong-1449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.