“Được rồi! Tao đồng ý thả người trước nhưng cần có điều kiện.” Cố Văn Khải lau mồ hôi, gian nan mở miệng.
Khốn nạn, Thằng con hoang này cũng quá điên cuồng, nháy mắt tên này ra lệnh đổ xăng, sát ý mãnh liệt trong đôi mắt kia cứ như muốn hóa thành thực thể nuốt ông vào trong bụng vậy, khiến cho người ta không rét mà run.
Cố Thịnh rút ra điếu thuốc đưa đến bên miệng, Cố Văn Khải bị dọa nhảy dựng, vội vã xua tay nói ra yêu cầu: “Mày phải ký chuyển nhượng mười phần trăm cổ phần cho tao, khi nào nhận được tao sẽ đem người đến, lúc đó mày ký phần còn lại tao sẽ thả người.”
Cố Thịnh không nói gì, lấy bật lửa ra khỏi túi, Cố Văn Khải sống lưng lạnh toát, cắn răng sửa thêm lần nữa: “Sau khi thả người rồi sẽ chuyển nốt số cổ phần còn lại cũng được.”
“Cứ vậy đi.” Cố Thịnh vứt điếu thuốc cùng bật lửa ra đằng sau, Mạc Nhan nhanh tay đỡ được nhét vào túi.
Quả bom treo trên đầu của Cố Văn Khải lúc này mới có thể hạ xuống.
Mạc Nhan nhìn tin tức gửi về di động, đi đến ghé vào tai của Cố Thịnh báo cáo, ánh mắt thi thoảng đảo qua chỗ của Cố Văn Khải đang đứng mang theo ý giễu cợt.
Cố Thịnh nhìn về phía ông ta mỉm cười, Cố Văn Khải rùng mình, nụ cười này ông đã từng thấy trên người của anh trai ông vài lần. Mà mỗi lần như vậy đều là khi kẻ thù của Cố Mục được diệt trừ hay kế hoạch của thâu tóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cua-co-tong/1924261/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.