Rắc.
Kiều Hạ Linh đang di chuyển không may dẫm lên một mảnh củi khô gần đó làm phát ra tiếng động. Tên gác cửa với gương mặt có một vết dao chém ngang vô cùng dữ tợn ngay lập tức cảnh giác cầm theo súng lại gần.
“Là ai?”
Thân hình của hắn ta lớn nhưng thân thủ khá nhanh nhẹn, bước đi trên mặt đất đã có dấu hiệu sụt lún vẫn rất nhẹ nhàng không phát ra tiếng động quá lớn.
Kiều Hạ Linh lấp ở sau cây cột mất một nửa, để lộ ra vạt áo trắng như có như không tung bay trước gió, thành công thu hút sự chú ý của hắn.
“Ra đây mau nếu không tao sẽ bắn.”
Khi tên đó chuẩn bị dùng bộ đàm thông báo thì Trương Thiên từ phía sau tiến tới, dùng súng đánh ngất hắn ta, lấy dây ở bên hông trói tay chân và miệng của hắn lại, kéo ra bụi cỏ lau gần đó che lấp.
Bên kia, Lạc Linh và Kiều Thanh cũng thành công xử ký được tên ở trên kia trong vô thanh vô thức.
Bốp... bốp... bốp...
Ba tiếng vỗ tay giòn giã vang lên, người đàn ông mặc áo choàng đen trùm kín thân từ trên xuống dưới cùng với bốn tên thuộc hạ bước ra. Nhìn sơ qua cũng đoán được tất cả đều là dân chuyên nghiệp, chỉ cần đứng đó cũng ngửi được mùi máu tanh phảng phất trong không khí.
“Kiều gia đúng là trọng tình trọng nghĩa. Thật khiến người ta phải khâm phục.”
Kiều Thanh nheo mắt đánh giá người trước mắt. Áo choàng che kín thân hình, giọng nói được thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cua-co-tong/1924241/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.