Một gia đình bốn người sống chung một nhà, hạnh phúc chỉ đơn giản là như vậy. Nguyên Y và Băng Nhi đến nhà anh ở cũng được ba ngày rồi nhưng hình như tình cảm giữa anh Băng Nhi đã thân lại càng thân còn với cô thì chẳng mấy tiến triển.Nhưng anh cũng cảm thấy mình hạnh phúc vì hằng ngày mở mắt ra người đầu tiên anh thấy là cô, nhắm mắt lại người anh chúc ngủ ngon cũng là cô.
Lại một thêm một ngày dài nữa,hôm nay Băng Nhi thì tham gia giải bóng đá thiếu nhi dành cho nữ, mẹ anh thì khám bệnh định kỳ. Chỉ có cô và anh ở nhà, một thế giới của hai người.
" Nguyên Y hay là anh chở em đi ăn sáng được không? "
Anh nhìn cô, dáng người gầy hơn trước nhiều, mặt cũng nhỏ đi không ít. Trong lòng thầm trách móc cô rất nhiều đại loại là người phụ nữ này không biết chăm sóc bản thân.
" Anh ăn đi tôi giảm cân không cần ăn nhiều. "
Thân thể ôm nhôm vậy mà còn giảm cân đây là đạo lý gì vậy?
Nhiều khi đến anh cũng không tài nào hiểu được nữ nhân này trong đầu ruốc cuộc suy nghĩ cái gì.
" Không được nhất định em phải ăn.. Em ngồi im đi anh đến siêu thị mua ít đồ về nấu cho em ăn. "
Anh đường đường là Tổng Giám đốc của một công ty mỹ phẩm lớn nhất vậy mà phải hạ mình đi siêu thị mua đồ về nấu cơm cho vợ. Anh đi mua đồ mà có không ít phụ nữ nhìn anh đầy ngưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903162/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.