Ở một nơi mà bất kỳ ai cũng bài xích cô, cũng chán ghét cô thì chỉ có căn phòng rộng lớn này là lãnh thổ duy nhất khiến cô có cảm giác an toàn.
Nhưng nó tuy rộng lớn nhưng lại rất lạnh lẽo vì không còn hơi ấm của anh.
Nguyên Y mở cửa đi xuống phòng khách. Hình như ảnh nữ nhân xinh đẹp mặc chiếc đầm ngủ bằng nhung tôn lên nước da trắng ngần, cổ áo hình chữ V để lộ bộ ngực, ung dung ngồi coi tivi xuất hiện trước mắt cô.
" Yên Linh cô bây giờ chẳng khác gì kỹ nữ cả,ở nhà người khác mà cô ăn mặc như vậy là muốn dụ dỗ ai?"
Cô ghét nhất là những người phụ nữ suốt ngày son phấn đầy mặt,ăn mặc thì hở hang đủ chỗ.
Nhưng tại sao Nguyên Y nói vậy mà cô ta chẳng tức giận ngược lại rất đắc ý.
" Không phải cô cũng vậy sao? Cô từ một nhân viên nhỏ bé của phòng nhân sự chỉ sau một đêm lại có thể trở thành thiếu phu nhân nhà họ Vưu nhưng cô thua tôi một chỗ thôi đó chính là tôi có thứ mà cô không có!"
Cô ta ngông cuồng, ngạo mạn nói chuyện với cô. Nhưng cô khác thắc mắc và tò mò về thứ mà cô ta đang nói.
Yên Linh đưa tới trước mặt cô một tờ giấy.
Nguyên Y cầm lên coi,kết quả là tim cô tan nát, muốn sụp đổ. Từng chữ trên tờ giấy đó đúng là con dao đâm thật mạnh vào tim cô.
Toàn thân cô run lên, bàn tay xiết chặt,cô cố gắng không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903146/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.