Edit: Thích Cháo Trắng
"Được...... Hả?!" Câu chuyện xoay chuyển quá nhanh, Thiển Thiển thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi của mình, cô kinh hoảng hỏi lại: "Sao, tại sao lại là mình gọi điện thoại cho lớp trưởng? Chẳng phải người khởi xướng hoạt động này chính là cậu sao?"
"...... Cậu muốn nghe nói thật hay nói dối? ←_←"
Thiển Thiển không hiểu ra sao: "Cái này đều còn phải xem nói thật hay nói dối sao?"
"Dĩ nhiên rồi." Lâm Nhược Vân nói một cách đương nhiên: "Nếu như cậu muốn nghe nói đối, vậy thì mình sẽ nói để cho cậu gọi điện thoại cho Lục Diệp là vì tạo cơ hội cho các cậu tăng thêm hiểu biết với đối phương, dù sao nếu gọi điện thoại, không thể nào chỉ hỏi một câu cậu có muốn đi cắm trại tại công viên sinh thái với mình không thì đã cúp máy đấy chứ? Ít nhất cũng phải nói chuyện trên trời dưới đất một chút, thăm hỏi cha mẹ người nhà đối phương, quan tâm xem gần đây người kia đang làm gì chứ?" ~TⒽ♩Ch♯☼TⓇ✮N☾DღdⒶდⓁê♡Ⓠuý❧D❀Ⓝ~
"...... Vậy hay là cậu cứ gọi điện thoại cho lớp trưởng đi thôi." Thiển Thiển nói xong đã muốn cúp máy đến nơi rồi.
"Ây da, đừng nha." Lâm Nhược Vân vội gọi cô bạn lại, nói: "Được rồi, được rồi, mình thừa nhận —— mình không dám gọi điện thoại cho anh ấy, ngộ nhỡ anh ấy không đồng ý thì mình phải làm thế nào?"
"Hả?" Thiển Thiển trợn tròn mắt: "Cũng bởi vì nguyên nhân này ư?"
"Không sai!" Lâm Nhược Vân nói năng hùng hồn: "Từ nhỏ đến lớn mình còn chưa từng bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903142/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.