Trời vừa sáng anh và cô đã thức dậy soạn đồ chuẩn bị trở về nước. Nguyên Y bước tới chỗ người đàn ông đang ngủ dưới đất đá nhẹ anh ta vài phát.
" Hà Kỳ Nam, anh dậy đi!!"
Anh ta ngồi dậy, chùi nước miếng ke dính trên miệng, bộ dạng lôi thôi của một đại thiếu gia khi ngủ dậy thật khiến người ta kinh ngạc.
" Em kêu anh dậy làm gì? "
Nguyên Y được cho anh ta cái vali đầy quần áo.
" Anh thay đồ đi rồi chúng ta về nước "
Cảm thấy chuyện không lành anh ta liền nhanh chóng hỏi cô lý do
" tại sao, chẳng lẽ em với tên đó làm lành rồi. "
Cô vui vẻ mỉm cười.
" Phải "
Vừa nghe cô nói thế giới của anh ta như sập đổ.
" Anh sao vậy, chẳng lẽ em và anh ấy làm lành anh không vui?".
Làm sao mà anh ta vui được nhìn người con gái mình yêu, yêu thằng khác.
" Vui......."
Miệng thì nói vui nhưng trong lòng thì muốn rơi nước mắt.
Hu....hu....hu.....hu....
Ba người đi ra sân bay thì lại có chuyện sảy ra do quá trình sắp xếp hành khách có sai sót nên lịch bay phải dời xuống một tiếng sau.
" chắc tại ông trôi không mượn cho em trở về anh ta "
Hà Kỳ Nam khó chịu nói với cô. Nghe anh ta nói vậy Vưu Trường Tĩnh liền không khách khí đạp vào chân anh ta thật mạnh.
Rồi họ cứ như vậy mà ngồi chờ chuyến bay khác. Khoảng chừng sáu tiếng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903114/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.