Sau buổi sáng chẳng biết vì lý do gì mà anh cứ đi vệ sinh suốt. Đi tới nổi bủn rủn tay chân. Anh trực nhớ tới món cơm trứng chiên lúc sáng nhưng Hà Kỳ Nam đâu bị gì.
Anh nhìn Nguyên Y. Cô quay sang chỗ khác cười khúc khích.
Mặc dù cô muốn quên đi hết những chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ nhưng Nguyên Y là ai chứ? Cô là người có thù ắt phải trả nên cô cho vào thức ăn của anh một ít thuốc sổ.
" Nguyên Y em gì vào thức ăn của tôi đúng không?? "
Nguyên Y nhìn anh một hồi, chột dạ không biết nói như thế nào
" Là... là..tôi thì sao??"
Người ta thường nói giận quá mất khôn. Anh nhào tới định đánh cô thì không biết Hà Kỳ Nam từ đâu bay ra đá anh nằm lăn trên mặt đất.
" Không muốn chết thì đừng có đụng vào cô ấy "
Hà Kỳ Nam rất đáng sợ như một con hổ đe dọa con mồi.
Ở đây đã lộn xộn thì ở nhà họ Vưu cũng không thua kém gì.
" Dĩnh Nhi, con trai tôi nuông chiều cô quá rồi cô làm càn có phải không? Chỉ có một tháng mà cô sài biết bao nhiêu là tiền!!"
Bà Vưu tức giận la hét um sùm. Nhưng Dĩnh Nhi cô ta đau có sợ còn ung dung lướt điện thoại nhắn tin nói chuyện phiến với bạn.
" Bác đừng nói như kiểu con ăn bám. Là con trai bác cho tiền con sài "
Công nhận mặt cô ta rất dày còn nói chuyện với cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903110/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.