Hôm trước Vưu Trường Tĩnh tới nhà Nguyên Y làm cho nhà cô một phen náo loạn. Khiến cô cả đêm đó thức trắng.
" Alo, Hà Kỳ Nam anh gặp em một lát được không? "
Anh ta từ bên kia đầu dây thiệt sự không hiểu cô muốn gặp anh vì lý do gì nhưng vẫn mặc kệ mà đồng ý.
" Được "
Nghe anh ta nói đồng ý Nguyên Y bất giác nhếch mép cười.
" Vậy chúng ta gặp nhau ở quán cà phê đối diện công ty của anh nha "
Vừa nói xong câu này Nguyên Y liền cúp điện thoại làm cho anh ta ngơ ra luôn . Tại vì nói chuyện nãy giờ cô sợ hết tiền điện thoại nên mới cúp máy sớm một chút.
" Nguyên Y ra ăn cơm thôi con "
Nguyên Y mở cửa phòng ra
" Ba mẹ ăn trước đi, con đi ra ngoài một chút rồi về "
Xong cô đóng cửa lại. Ba cô liếc mắt (đưa tình) nhìn mẹ cô
" Con gái giống mẹ thích đi chơi đây đó, rong chơi lêu lổng "
Mẹ cô rất ghét cái giọng điệu nói chuyện móc họng người khác của ông vừa nghe ông nói như thế liền không thương tiếc đạp vào chân ông.
" Chẳng lẽ ông muốn nó giống ông suốt ngày ở trong nhà như con rùa gục cổ. Con gái tôi nó giống mẹ xinh đẹp như vậy ở nhà riết nó khùng ông chịu trách nhiệm được không!! "
Ông gật đầu lia lịa, nghĩ tới hình ảnh của bà lúc còn trẻ, quả thật là đẹp không ai sánh bằng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903102/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.