Từ cái hôm ở bệnh viện về nhà cũng được một tuần rồi nhưng Nguyên Y chẳng chịu nói chuyện với ai . Anh tới gặp cô cũng mặc kệ, trong lòng cô bây giờ rất hận anh hận anh đến thấu xương.
Là anh chia cắt mẹ con cô, là anh chính tay giết chết bé con chưa kịp ra đời của cô.
Nhưng ai lại ngờ lần này không giống những lần trước anh không ở cửa chính nhà cô mà lại chui vào từ cái lỗ chó bé tí sau nhà.
" Sao anh vào được?? "
Nguyên Y rất bất ngờ, rõ ràng trước đó cô đâu thấy anh xuất hiện trước nhà cô.
" Nguyên Y sao chó em đái bậy bạ vậy "
Trên người anh có một " hương thơm rất là quyến rũ " tại vì khi nãy lúc chui lỗ chó lại xui xẻo gặp phải một vũng nước đái.
Nguyên Y nhìn anh cười rất là vui vẻ nhưng chuyện xảy ra một giây sau đó khiến anh không tài nào trở tay kịp. Cô đi tới góc phòng lấy cây chổi đánh liên tiếp nhiều cái vào người anh.
" Đi ra khỏi nhà tôi.... Đi ra khỏi nhà tôi mau lên "
Bị đánh đến nỗi toàn thân anh đau nhức, cứ mỗi lần anh giơ tay lên đỡ liền bị cô cầm chổi đánh cho một cái đau chết đi sống lại.
Và rồi anh đưa tay kéo cô vào lòng, cô bỗng nhiên cô từ từ buông cây chổi ra nhưng không phải tại vì cô tha thứ cho anh mà là vì mùi nước đái trên người anh khiến cô bủn rủn tay chân đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903100/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.