Hôm nay Nguyên Y thức dậy từ lúc tờ mờ sáng. Tắm rửa sạch sẽ, tranh điểm kỹ càng.
Anh đang ngủ nghe thấy tiếng động bị đánh thức. Nhìn thấy thiếu nữ anh không khỏi ngạc nhiên, cô đẹp đến kỳ lạ.
" em làm gì vậy Nguyên Y??"
Nguyên Y nhìn anh nở nụ cười.
" Anh biết không tự nhiên bây giờ tôi cảm thấy anh là một người đàn ông rất tốt . "
Anh không hiểu cô đang nói gì cả. Bước xuống giường đi đến chỗ cô. Đưa tay đặt lên trán cô.
" Rõ ràng là đâu có bị sốt "
Nguyên Y lấy tay anh ra. Ánh mắt hình viên đạn nhìn anh.
" Anh đồng ý cho tôi đi làm, anh không nhớ sao?"
Thì ra là chuyện tối hôm qua. Nhưng mà hôm qua tại anh buồn ngủ quá nên mới nói vậy với cô.
" Sẽ đi...nhưng chỉ có một mình tôi đi còn em thì không "
Anh vừa dứt lời Nguyên Y liền đạp một cái thật mạnh vào chân anh.
Dám lừa cô, anh đúng là rất to gan.
" Aaaaaa...Nguyên Y Y em có vấn đề hả??".
Nguyên Y không nói gì đùng đùng bỏ ra ngoài.
( Vưu Trường Tĩnh, tôi nguyền rủa anh ở nhà thì bị mèo cào, ra đường thì bị chó cắn => cô thầm nghĩ trong đầu)
---------------------- công ty -----------
" tổng giám đốc, tổng giám đốc phu nhân gọi điện cho ngài "
Anh cầm lấy điện thoại đặt lên tai thì đầu dây bên kia.......
" Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"
Nguyên Y Y cố gắng la to hết mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903082/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.