Chu Thiến bị cảnh trước mắt dọa cho ngây người, cô ôm mặt hoảng sợ nhìn Văn Phương trúng đạn
– Văn Phương!
Chu Thiến khẽ gọi, tuy rằng cô ghét Văn Phương, oán hận Văn Phương nhưng không mong thấy cảnh cô ta c.h.ế.t trước mặt mình
Phong ca cầm s.ú.n.g đi tới, họng s.ú.n.g vẫn còn khói. Phía sau hắn là vài gã áo đen nhìn Văn Phương với vẻ thản nhiên như thể đây chẳng là chuyện gì đáng để nói
Phong ca đi đến bên Văn Phương, hung hăng nhìn cô ta một cái như nhìn con ch.ó sắp c.h.ế.t, giận dữ nói:
– Định phá hoại chuyện của tao! Mày nghĩ mày có mấy mạng! Chống đối tao à! Tao đạp c.h.ế.t mày dễ như đạp c.h.ế.t con kiến mà thôi
Văn Phương nằm trên đất mà rên rỉ, m.á.u tươi chảy ra không ngừng. Phong ca quay đầu nhìn Chu Thiến, lạnh lùng hỏi:
– Triệu phu nhân không sao chứ? Cái gì gọi là g.i.ế.c người không chớp mắt, đến giờ Chu Thiến đã biết. Cô nhìn Văn Phương, người run lên. Phong ca cười lạnh:
– Triệu phu nhân, cô đừng sợ, chỉ cần chồng cô chịu hợp tác thì tôi sẽ không đối xử với cô như thế
Nói xong nhặt ống tiêm bên người Văn Phương lên rồi cùng đám người kia đi ra ngoài
Chu Thiến vội gọi hắn ta lại, Phong ca quay đầu nhìn cô. Chu Thiến chỉ vào Văn Phương nói:
– Vậy cô ấy thì làm sao đây?
Phong ca tàn nhẫn cười:
– Để mặc cô ta đi thôi, nếu cô ghét cô ta thì cô thích làm gì cũng được, giẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/5081635/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.