Ông nhìn Chu Thiến nói:
– Giờ con đã m.a.n.g t.h.a.i còn muốn chạy đi chạy lại bên ngoài sao? Vạn nhất có gì sai sót thì phải làm sao? Triệu phu nhân rất đồng ý với chồng, chẳng qua ngữ khí có ôn hòa hơn một chút:
– Đúng thế, vẫn nên thôi việc đi con ạ! Làm ở ngoài không cẩn thận nhỡ ngã thì làm sao?
Chu Thiến cười trả lời hai người:
– Cha mẹ, chờ thi tuyển xong, con sẽ xin nghỉ dài hạn, con không dám đùa giỡn với chuyện này. Đứa trẻ là quan trọng, cha mẹ yên tâm đi
Nghe Chu Thiến nói xong thì mặt Triệu lão gia mới giãn ra chút ít, Triệu phu nhân cũng rất vừa lòng, gật đầu liên tục
Mọi người đang nói chuyện thì khách cũng lục tục kéo đến.
Đầu tiên là mấy người nhà mẹ đẻ của Triệu phu nhân, em gái, em rể của bà và mấy đứa cháu. Đây vẫn là lần đầu tiên Chu Thiến gặp người nhà mẹ đẻ của Triệu phu nhân, nhưng xem ra bọn họ đều biết cô. Triệu phu nhân biết Chu Thiến mất trí nhớ, không biết bọn họ nên đều giới thiệu lại cho cô biết. Trong đó cháu gái của Triệu phu nhân ước chừng 20 tuổi nhìn Thiệu Lâm rồi nói với Triệu phu nhân:
– Dì à, dì có cô con dâu thật giỏi. Mấy hôm trước đều đưa tin về chị Thiệu Lâm, hôm qua còn có buổi phỏng vấn của chị ấy nữa cơ.
Cô ấy đi đến bên Chu Thiến, ôm tay cô rồi thân thiết nói:
– Bạn học của em đều nói chị rất giỏi. Thiết kế của chị cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/5061674/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.