Tuy rằng sóng gió trước kia đã qua nhưng Triệu lão gia vẫn rất giận, theo ông thấy sở dĩ có chuyện này xảy ra hoàn toàn là vì Hi Tuấn lăn lộn trong làng giải trí mà ra. Về phần Thiệu Lâm, nếu không phải cô ra ngoài, xuất đầu lộ diện, cũng sẽ không
khiến người khác có cơ hội này được. Cho nên ông như có được sự ủng hộ mà càng thêm phản đối việc Thiệu Lâm tiếp tục đi làm bên ngoài. Thậm chí còn thả tin rằng nếu không để ý đến thể diện Triệu gia như vậy thì không cần về, sinh nhật Triệu phu nhân sắp tới cũng không cần tham gia. Việc này khiến Triệu phu nhân thở ngắn than dài suốt. Khó mới có cơ hội con cái trở về còn bị lão già bảo thủ chặn ngoài cửa. Nhưng bà cả đời cũng không dám chống đối lại chồng nên ngoài thở dài cũng chẳng làm được gì.
Chu Thiến nghĩ lại, cũng hiểu đó là một cách hay nên liên tục gật đầu đồng ý. Triệu lão gia t.ử cũng rất mong có cháu đích tôn, biết Chu Thiến m.a.n.g t.h.a.i thì vui còn chả kịp, sao có chuyện chặn bọn họ ở ngoài được? Đến lúc đó từ từ nói với ông, có lẽ tâm tình thoải mái, sẽ không cố chấp nữa
Buổi tối lúc đi ngủ, Triệu Hi Thành vén áo Chu Thiến lên, áp tai vào bụng cô, cẩn thận nghe ngóng rồi mới ngẩng đầu, vẻ mặt thất vọng:
– Sao không nghe tiếng tim đập vậy? Chu Thiến khẽ vỗ lên đầu anh, cười nói:
– Sao nhanh thế được, giờ chỉ sợ còn chưa được hai tháng, sao có tiếng tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/5059586/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.