Khi Chu Thiến đến bệnh viện thăm Khắc Y, Khắc Y cũng đã nghe tin này từ Thẩm Già Lam. Ông nằm trên giường bệnh, chân bó thạch cao, nhìn Chu Thiến mà ôn hòa hỏi:
– Thiệu Lâm, em tạo hình cho Hi Tuấn, thầy sau này cũng đã xem lại buổi biểu diễn đó, rất được, tạo ra trang phục xuyên thấu khiến Hi Tuấn trở nên đặc biệt gợi cảm, ý tưởng rất mới mẻ (Giờ thì chỗ nào cũng xuyên thấu :v)
Chu Thiến được thần tượng khen thì đương nhiên là rất vui, cô đứng bên giường ông, cúi đầu, thoáng ngượng ngùng nói:
– Em cũng là đột nhiên nghĩ ra thôi
Khắc Y thấy cô giờ đã có tiếng tăm mà vẫn không kiêu ngạo thì rất tán thưởng, ông cười nói:
– Nghe nói công ty mời em lên làm stylist chính nhưng em lại từ chối, nói kinh nghiệm không đủ, còn muốn học tập thêm nữa, phải không? Chu Thiến gật gật đầu, nói:
– Nói thật, giờ em có thể nổi tiếng hoàn toàn là nhờ truyền thông. Về phần vì sao truyền thông lại ra sức tuyên truyền như vậy em nghĩ cũng không hẳn vì thiết kế cho Hi Tuấn của em mà chủ yếu là vì gia thế của em, có giá trị cho những bài viết của họ
Khắc Y khẽ gật đầu, quả đúng là như vậy, cũng không nghĩ rằng cô lại hiểu được. Chu Thiến nói thêm:
– Thầy Khắc Y, em biết, muốn phát triển trong nghề mà chỉ dựa vào một tạo hình, thanh danh nhất thời là không thể được. Đây là nghề cần có kỹ thuật, kinh nghiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/5021126/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.