Chu Thiến bị ánh mắt nóng rực của anh nhìn mà có chút ngại ngùng nhưng cô không ý thức được hàm nghĩa sâu xa của nó. Có lẽ trong mắt cô mà nói, giống như cô dành cho anh tình bạn thuần khiết vậy, anh nhất định cũng xem cô là bạn, thêm chút kính trọng chị dâu mình. Cô không thể ngờ rằng Hi Tuấn lại có tình cảm với mình
– Hi Tuấn, chị làm gì có công gì, mọi thứ đều là chính em lựa chọn, đều là em cố gắng, là dũng khí, mồ hôi của em đ.á.n.h đổi lại mới có được thành công hôm nay. Chị nào có liên quan gì
Hi Tuấn thấy cô không muốn kể công thì chỉ cười, cũng không muốn nhắc đến nhiều nữa, tóm lại, những điều đó anh vẫn luôn ghi tạc trong lòng.
Anh chuyển chủ đề:
– Còn chị, bây giờ thế nào rồi? Với anh cả… tốt chứ? Cha mẹ có khỏe không? – Chị tốt lắm, giờ đang thực tập, sắp thi kết thúc rồi, đến lúc đó chị nhất định sẽ thi vào công ty, cố gắng thành trợ lý cho Khắc Y để học hỏi thầy/ Còn nữa, chị cũng mong có thể trở thành một stylit có tiếng, để cho mọi người đều thích thiết kế của chị, đây là mơ ước của chị
Chu Thiến cười cười, nhắc đến chuyện này, hai mắt cô sáng bừng, gò má ửng hồng, khóe miệng cười tươi như hoa khiến người ta nhìn không tự chủ được mà bị mê muội. Hi Tuấn lấy tay chống cằm, mặt mìm cười, chăm chú nghe cô nói
– Còn chuyện chị với anh trai em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/5017570/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.