Người mẫu biết đây là cuộc thi quan trọng, ý thức được mình gây họa, vội bưng miệng nhìn Chu Thiến tỏ ý áy này, khẽ nói:
– Xin lỗi
Hồ Giai Giai quả thực muốn cười, nếu không vì ở đây còn có nhiều giám khảo như vậy thì cô ta nhất định đã vỗ tay vui mừng. Cô ta nhìn vẻ mặt tái nhợt của Chu Thiến, lòng thống khoái vô cùng. Tóc bị hủy rồi, nhất định lần này không thể thông qua, không được vào top 10, không được thực tập, không được vào công ty, cũng chẳng thể cản đường cô ta được nữa
Cô ta nghe người mẫu nói thế thì nói:
– Sao có thể trách cô được? Rõ ràng là chính cô ấy không chải tóc kĩ càng chắc chắn, chỉ hắt xì một cái tóc đã bị xõa tung, cũng quá buồn cười
Cô ta nhìn Chu Thiến, lạnh lùng nói:
– Tống Thiệu Lâm, xem ra cô chỉ lo nghiên cứu thiết kế mới lạ, tinh xảo mà lại bỏ qua những điều cơ bản nhất rồi. Trụ cột không vững thì dùng có tinh xảo đến đâu cũng chỉ là uổng công thôi
Những lời này nói ra, ngay cả giám khảo chấm thi cũng gật đầu đồng ý
Dưới sân khấu, qua cơn kinh ngạc, mọi người đều có vẻ mặt khác nhau. Có người vui mừng khi người gặp họa, có người như bọn Trương Bân thì cảm thấy tiếc nuối, cũng có người thờ ơ, có người sợ phạm phải sai lầm như Chu Thiến mà lại xịt keo, cài ghim tóc lại cho người mẫu
Trong đó, tâm tình phức tạp nhất có thể nói là Lưu Văn Chí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4911795/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.