Bốp!
Văn Phương im bặt, mặt cô ta bị Triệu Hi Thành tát mạnh mà nghiêng sang một bên, cả người đổ rạp xuống giường. Khóe miệng cô ta chảy m.á.u nhưng lại vẫn điên cuồng cười lớn, cười đến không thở nổi.
Mẹ Văn Phương ở ngoài nghe tiếng vội chạy vào, thấy Văn Phương chảy m.á.u thì biết đã xảy ra chuyện gì, vội đỡ con gái nằm lại rồi khóc nói với Triệu Hi Thành:
– Thiếu gia Hi Thành, nó vừa giãi phẫu xong, sao cậu có thể đ.á.n.h nó? Sau đó, bà nhấc chăn lên, đột nhiên cả kinh kêu lớn:
– Ai dà, chảy máu, chảy nhiều m.á.u quá, tôi đi gọi bác sĩ
Mẹ Văn Phương hoang mang chạy đi
Triệu Hi Thành nhìn Văn Phương đang thở yếu ớt, hung hăng nói:
– Văn Phương, là cô tự chuốc lấy. Cô hết t.h.u.ố.c chữa. Vô sỉ tới cực điểm, còn dám mời thám t.ử theo dõi Thiệu Lâm. Cô nghĩ rằng tôi sẽ tin cô sao? Văn Phương, tôi không tin cô, cô công cốc rồi. Vì cái mạng nhỏ này, cô tích chút đức đi.
Văn Phương nằm trên giường, khó khăn ngẩng đầu nhìn anh nói:
– Thiệu Lâm sẽ không trở lại bên anh. Cô ta sẽ từ chối anh! Khụ… khụ… Chờ cô ta khôi phục trí nhớ cô ta sẽ không coi anh ra gì… khụ… cô ta sẽ vội tới bên Kiều Tranh.
Sau đó, không chống đỡ nổi nữa, Văn Phương hôn mê
Ngoài cửa truyền đến bác sĩ mắng:
– Sao lại chảy m.á.u nữa? Không phải bảo các người để ý cô ta, đừng để bệnh nhân cử động sao? Nhà bà chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4880517/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.