Đến gặp Hi Thành trước đi, đã lâu rồi không gặp anh. Còn cả những thư ký trước kia cùng làm, lúc đó cô ta bị điều đi, ai cũng châm chọc, giờ xem bọn họ cười nổi không.
Ra thang máy, một cô gái lạ đón, cười đầy tính nghiệp vụ:
– Tiểu thư, xin hỏi có chuyện gì sao? Văn Phương chậm rãi đi vào:
– Đều đổi người mới, tôi không biết, Tiểu Lợi còn ở đây không?
Đang nói, Tiểu Lợi đi ra khỏi phòng thư ký, thấy Văn Phương thì kinh ngạc:
– Văn Phương?
Sau đó nhìn về phía bụng cô ta, nghi hoặc:
– Cô có chuyện gì sao?
Văn Phương vỗ vỗ bụng sau đó đi đến văn phòng tổng giám đốc:
– Tôi đến để gặp Hi Thành.
Tiểu Lợi vội vàng ngăn lại, nói:
– Thứ nhất, cô không có hẹn trước, thứ hai, tổng giám đốc không có trong văn phòng.
Văn Phương trừng mắt nhìn cô một cái:
– Tiểu Lợi, cô định lừa ai. Tổng giám đốc sao lại không có trong văn phòng? Hơn nữa…
Khóe miệng cô ta cười, khinh thường nhìn Tiểu Lợi:
– Con tôi muốn gặp cha, sao phải hẹn trước.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người, còn có mấy người ùa ra nhìn cô ta. Trong đó có một người không biết Văn Phương, khó tin nói:
– Sao có thể? Tổng giám đốc yêu vợ như vậy, sao lại để người khác m.a.n.g t.h.a.i với mình.
Lại còn là một người phụ nữ kém xa Triệu phu nhân. Quá khó tin
Văn Phương cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4817423/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.