Đó là lúc chạng vạng, trong hoa viên, Văn Phương nằm dài trên võng, nhớ tới cuộc sống bị giam lỏng, nhớ tới Triệu gia không có ai đến thăm mình, nghĩ tới vận mệnh của mình sau khi sinh con thì không khỏi có chút hoảng loạn, rất bất an. Cô ta vỗ bụng, càng quyết tâm được ăn cả ngã về không.
Đúng lúc này, Lý tẩu cho mọi người lui, ngồi xuống ghế bên cạnh cô ta, vẻ mặt thần bí
– Tiểu thư, tôi có được một tin từ chỗ người quen.
Ánh mắt bà ta lóe sáng dưới ánh trời chiều, thần sắc dấu không được sự đắc ý. Văn Phương nghe giọng bà, nhìn vẻ mặt bà thì vội chú ý hỏi:
– Có tin gì? – Người quen của tôi làm ở Triệu gia, theo lời nó thì đại thiếu phu nhân đã bỏ nhà đi rồi, đã nhiều ngày chưa quay về. Phu nhân cố gắng phong tỏa tin tức, không cho người hầu nói lung tung bên ngoài nhưng sao giấu được mãi? Người quen kia của tôi hôm qua ở nhà tôi uống rượu quá chén nên nói hết ra. Bọn họ đều nói, đại thiếu phu nhân làm ầm ỹ lên, đòi ly hôn! Cái này khiến lão gia tức giận vô cùng! Đại thiếu gia muốn kéo đại thiếu phu nhân lại còn bị lão gia tát nữa.
– Thật sao?
Văn Phương ngồi bật dậy
– Ôi, tiểu thư, cô cẩn thận một chút, giờ cô đang mang thai, phải thật cẩn thận. Nghe nói Triệu lão gia rất coi trọng đứa cháu này. Tiểu thư, thật chúc mừng cô, chưa biết chừng…
Lý tẩu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799461/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.