Đồ ăn của bọn họ được bưng lên, sau đó nghe được Giai Giai kia khẽ chê đồ khó ăn, về sau đừng đến chỗ này ăn nữa.
Lúc này, bọn Chu Thiến đã ăn xong, thanh toán rồi định rời đi. Lúc đi, bọn họ không nhìn qua bàn đó nhưng nghe loáng thoáng cô gái tóc ngắn nói:
– Ây, Giai Giai, kia hình như là bốn người trong lớp mình
– À, không để ý lắm
Bốn người nhìn nhau, đều không thích cô gái thích giả vờ giả vịt này. Nhưng Tiểu Mạt nói:
– Trương Bân mà bọn họ nói thật sự học lại một năm sao? Chẳng phải là đốt không ba vạn tệ? Lý San nói:
– Đúng vậy, nếu lần này lại không thông qua được thì làm thế nào? Nếu là mình thì mình đã tìm chỗ khác làm rồi
Chu Thiến lại nghĩ đến chuyện đổi công cụ bọn họ vừa nói. Không ngờ còn có thủ đoạn này, về sau phải cẩn thận một chút mới được.
Triệu Viện Viện ở bên yên lặng không nói, Chu Thiến ngẩng đầu nhìn cô, thấy cô cúi đầu như đang chăm chú nghĩ chuyện gì đó.
Buổi chiều đó học phác họa vật thể. Vì đây là nền tảng của việc học hóa trang sau này nên buổi chiều thực hành một số mẫu đơn giản, phác họa một số tượng thạch cao đơn giản.
Bởi vì Giai Giai nói nên Chu Thiến vẽ xong thì lặng lẽ để ý người gọi là Trương Bân kia. Phát hiện tuy rằng anh ta đã học một năm nhưng khi thực hành phác họa lại rất chuyên chú, không hề qua loa. Hơn nữa cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799443/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.