Bạch Tư Mẫn càng nghi hoặc nhưng cũng không hỏi nhiều, đi theo lên lầu.
Tống phu nhân dẫn bọn họ đi vào thư phòng ở lầu hai
Rèm cửa sổ che khuất ánh mặt trời, bên trong u tối râm mát, bên trong chủ yếu là bày những giá sách lớn, một bàn học gỗ nâu lớn và một bộ sô pha cùng màu.
Tống phu nhân bật đèn sau đó ngồi xuống sô pha:
– Các con cũng ngồi đi
Hai người ngồi xuống rồi, Tống phu nhân hỏi Chu Thiến:
– Sao con đột nhiên rời khỏi Triệu gia? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Hi Thành cũng đã thay đổi rất tốt, cãi nhau cái gì? Tống phu nhân trong lòng rất rõ ràng, trước tình cảm của con gái và con rể không hề tốt nhưng cũng chưa từng bỏ nhà ra đi, lần này đột nhiên như vậy chắc chắn là đã có chuyện nhưng hôm qua nghe giọng Hi Thành qua điện thoại thì vẫn rất để ý đến Thiệu Lâm. Chỉ cần trong lòng nó có Thiệu Lâm thì không có gì to tát, khuyên nhủ con gái sớm quay về là được.
Bạch Tư Mẫn nghe vậy thì kinh dị nhìn Chu Thiến nói:
– Em bỏ nhà đi?
Giọng nói đầy sự bất ngờ, không thể tin cô sẽ làm như vậy
Chu Thiến thản nhiên nói:
– Không phải cãi nhau, là con muốn ly hôn!
Câu nói này khiến Tống phu nhân cả kinh nhảy dựng lên, Bạch Tư Mẫn cũng hoảng sợ
– Ly hôn?! Hai người đồng thanh hỏi
Tống phu nhân cả giận nói:
– Con đang nói chuyện ngu xuẩn gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799435/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.