Văn Phương đứng lên, nhìn Triệu phu nhân, mắt đỏ hoe:
– Triệu phu nhân, tôi tuyệt đối không có ý gì, tôi chẳng qua không muốn g.i.ế.c c.h.ế.t một sinh linh mà thôi, những gì bà nói tôi đều đồng ý.
Triệu phu nhân không nghĩ tới cô ta sẽ đồng ý thoải mái như vậy thì có chút bất ngờ, lạnh lùng nhìn cô ta, hơi nhướng mày nói:
– Tôi biết cô nghĩ gì nhưng tôi nói cho cô, cô sẽ không thành công đâu.
Triệu Hi Thành nghe Triệu phu nhân an bài, tuy rằng cũng hơi động lòng nhưng luôn cảm thấy không ổn, anh không khỏi nói:
– Mẹ, đừng như vậy…
Triệu phu nhân quay đầu nhìn về phía con, cắt lời anh:
– Xử lý như vậy là thích hợp nhất, con đừng làm loạn nữa. Chẳng lẽ con thực sự muốn g.i.ế.c c.h.ế.t con mình? Bà lại nói với Văn Phương:
– Hôm nay cô về trước đi, ngày mai tôi sẽ cho người đi đón cô. Bên ngoài nhiều khách, cô đi cổng sau đi, đừng để lộ ra
Sau đó giọng đột nhiên lạnh lùng:
– Còn nữa, chuyện cô m.a.n.g t.h.a.i đừng để lộ cho bất kì ai, nhất là Thiệu Lâm, nếu không cô sẽ không được gì hết
Văn Phương c.ắ.n môi nhưng vẫn gật đầu.
Triệu phu nhân sắc mặt hơi hòa hoãn lại, bà nói với Triệu Hi Thành:
– Mẹ ra ngoài trước, con cũng đi nhanh đi, bên ngoài có nhiều khách, thấy chúng ta như vậy không biết sẽ nghĩ gì
Bà nói xong liền mở cửa đi ra ngoài.
Sau khi Triệu phu nhân bỏ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799414/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.