Qua cơn hoảng sợ, Chu Thiến đột nhiên nhớ tới Cao Nhân, trong lòng tuy không mang nhiều hi vọng nhưng cũng là chiếc cọc duy nhất cô có thể trông cậy. Cô không thể nói rõ mình muốn gì, muốn về nhưng lại có chút do dự. Nhưng chuyện này cô đã lên kế hoạch lâu như vậy, hơn nữa vừa nhớ đến mái tóc bạc và khuôn mặt tiều tụy của cha thì không khỏi hạ quyết tâm. Cô là Chu Thiến, hoàn toàn là Chu Thiến, cuộc sống vinh hoa phú quý, dung nhan xinh đẹp, còn cả người đàn ông đa tình đó đều không phải của cô… vẫn nên quên đi!
Chu Thiến hạ quyết tâm, cô nhìn Cao Nhân lại phát hiện vẻ mặt ông nghiêm túc, hai mắt sáng bừng nhìn “Chu Thiến” trên giường bệnh thì trong lòng hơi động. Cô nhìn Tiểu Mạt, Tiểu Mạt thấy ánh mắt cô thì hiểu ý
Tiểu Mạt lau nước mắt, đi đến bên Lý Mai:
– Dì, con muốn đến chỗ bác sĩ hỏi xem thế nào, dì có thể đi cùng con không? Lý Mai đang do dự thì Chu Thiến tiến lên tiếp lời:
– Dì đi cùng cô ấy đi, cô ấy cũng là quan tâm Thiến Thiến. Chỗ này có cháu để ý rồi, dì cứ yên tâm
Lý Mai rất có hảo cảm với cô gái hào phóng này, nghe cô nói vậy thì gật đầu đồng ý, cùng Tiểu Mạt đi ra phòng bệnh.
Hai người vừa đi, Chu Thiến vội đến bên Cao Nhân nói:
– Đại sư, thời gian rất gấp, ông mau xem giúp
Cao Nhân gột sạch bộ dạng lười nhác trước đó, vẻ mặt nghiêm túc, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799392/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.