Chỉ có năm đầu tiên hút rất nhiều, ba năm sau này, mỗi một năm lại hút ít đi.
cô vòng tay ôm anh, chăn trước n.g.ự.c bị tuột xuống, Tưởng Xuyên đưa tay ra, nắm lấy một khối mềm mại trắng mịn.
Tần Đường hơi trốn tránh, " Muộn lắm rồi á."
Về phần mấy giờ, cô không nhìn thời gian.
Chỉ biết là bọn họ đã làm trong phòng tắm hai lần, lần nào cũng rất lâu.
Tưởng Xuyên dập tắt thuốc, xoay người đè lên cô, " Xem ra tinh thần em cũng không tệ lắm, tiếp tục."
Tần Đường:"............"
cô nhéo cánh tay anh, " Được món hời rồi còn ra vẻ!"
Tưởng Xuyên mỉm cười, " Em không thích sao?"
Trong chuyện t*nh d*c, Tần Đường vẫn còn rất mới mẻ, cô sẽ híp mắt lại khi đón nhận, tiếng r*n r* mềm mại như mèo, toàn thân yêu kiều không chịu nổi, phụ nữ như nước, cô chính là như vậy.
Xong chuyện xuống giường, lại khoác lên mình bộ dạng lạnh lùng, yên tĩnh.
Cũng chỉ có anh thấy được mặt này của cô .
Tần Đường không phủ nhận, cô thích cảm giác cùng anh yêu đương.
cô ôm lấy anh, ánh mắt lấp lánh:" Tưởng Xuyên."
Tưởng Xuyên:" Hửm."
anh chống cơ thể, cúi xuống nhìn cô.
"Trần Kính Sinh, em không yêu anh ấy, nhưng anh ấy tồn tại trong lòng em."
Giữa hai người họ, đây là lần đầu tiên nhắc đến cái tên này.
Ánh mắt Tưởng Xuyên sâu thẳm tựa như đại dương trong đêm, tĩnh lặng mà thâm sâu, anh nói:" anh biết."
Tần Đường nhìn anh, nói:" Nếu anh cảm thấy................"
Tưởng Xuyên hỏi:" anh cảm thấy cái gì?"
" Cảm thấy không thể chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799323/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.