"Được vậy đến tôi nói!" – Trường Hàm đang ngồi với tư thế thoải mái liền đổi thành ngồi thẳng dậy, gương mặt vô cùng nghiêm túc khiến những người xung quanh có cảm giác nghẹt thở - "Tôi yêu cầu mọi người làm trong nhà hàng của tôi không quá nhiều chuyện, tôi không muốn chỉ thẳng là ai nhưng tôi muốn thay vì sức lực buôn chuyện mọi người làm công việc hoàn hảo hơn thì có tốt hơn hay không. Và tôi không muốn nghe bất kì một câu chuyện bàn tán nào xảy ra trong nhà hàng này nữa được chứ!" – Trương Hàm đảo ánh mắt nhìn quanh nhìn mọi người, mọi người nhanh chuyển ánh mắt xuống một cách vô thức.  
- La suy nghĩ của Hiểu Bạch, cô đưa mắt nhìn từng biểu cảm thay đổi trên gương mặt của Trương Hàm. 
"Còn nữa đúng là tôi với Hiểu Bạch đang tìm hiểu nhau, nhưng do tôi đã theo đuổi cô ấy!" – Trương Hàm đột nhiên chuyển ánh mắt nhìn về phía Hiểu Bạch và cất giọng nói, câu nói của anh khiến tất cả mọi người có mặt tại cuộc họp đều ngỡ ngàng hết nhìn Trương Hàm lại quay sang nhìn Hiểu Bạch. Hiểu Bạch như sét đánh ngang tai, cô không ngờ Trương Hàm lại nói ra và còn tuyên bố. Mọi người trong cuộc họp không ai nói một lời nào, những tin đồn vừa qua ít nhiều gì cũng um sùm nay chủ lại tuyên bố như vậy họ cũng có phần khó xử và xấu hổ. 
"Cảm ơn mọi người đã ở lại trễ như vậy! Mọi người tranh thủ về nhà đi!" – Trương Hàm đứng lên, cười nhưng nụ cười không mấy vui vẻ. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nguoi/1498022/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.