Thứ Bảy, 24/12/1988 (Henry 25 tuổi)
HENRY: Tôi gọi cho bố để hỏi ông có muốn tôi ghé qua dùng bữa tối sau buổi hòa nhạc chiều Giáng Sinh hay không. Ông cố gắng gượng nửa vời mời tôi nhưng tôi thoái lui, trong sự nhẹ nhõm của ông. Ngày Tang lễ chính thức của nhà DeTamble năm nay sẽ được tổ chức ở nhiều địa điểm khác nhau. Bà Kim đã đi Hàn Quốc để thăm chị em gái của bà; thời gian gần đây tôi đang giúp bà tưới cây và nhận thư. Tôi gọi cho Ingrid Carmichel và rủ cô ấy đi chơi, cô ấy nhắc cho tôi nhớ, bằng thái độ quả quyết, rằng hôm nay là đêm Giáng Sinh và một số người có gia đình để phải quyến luyến. Tôi dò một vòng hết cuốn sổ địa chỉ của mình. Tất cả mọi người đều không ở thành phố hoặc ở thành phố với họ hàng đang thăm viếng. Đáng lẽ tôi nên đi thăm ông bà. Rồi tôi nhớ ra họ ở tận Florida. Đang là 2 giờ 53 phút chiều, mọi cửa hàng đang dần đóng cửa. Tôi mua một chai rượu sơ-náp ở Al và nhét nó vào túi áo khoác măng-tô. Rồi tôi nhảy lên tàu điện ở Belmont và đi vào trung tâm. Đó là một ngày u ám và lạnh lẽo. Tàu điện kín một nửa, chủ yếu là những người đưa con đi xem các ô cửa kính Giáng Sinh của Marshall Field và mua đồ muộn ở Water Tower Place. Tôi xuống tàu ở đường Randolph và đi bộ về phía đông để tới công viên Grant. Tôi đứng trên cầu vượt một lúc, uống rượu, rồi đi bộ xuống sân trượt băng. Một vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nguoi-du-hanh-thoi-gian/2212057/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.