Vì Giản Tích, Hạ Nhiên có thể lạy trời lạy đất.
Chứ đừng nói đến cha mình.
Trong cơn gió rít gào của đêm giữa hè, mùi bùn đất bốc lên như báo hiệu cơn mưa to sắp đến cùng không khí oi bức làm cho Hạ Nhiên người bị nghiền ép mấy ngày liền, còn thừa không nhiều tinh lực.
Anh cứ như vậy quỳ trên mặt đất, đầu gối bị đá cuội đập hơi đau đớn.
Hạ Chính An đứng chắp tay, thần sắc không rõ.
Hai cha con một cao một thấp, giống như quay ngược thời gian. Khi đó, Hạ Nhiên quả thực là cực phẩm của ‘cực phẩm’, cha mẹ ly hôn, trong nhà thiếu thốn tình cảm. Hạ Chính An ngoan cố cùng tính cách cứng rắn, biến một thiếu niên có mầm mống phản nghịch phát huy đến vô cùng tinh tế.
Hai người kẻ xướng người họa, vốn là mối quan hệ cha con thân thiết, cuối cùng lại biến thành mối quan hệ giữa hai người thù địch. Mỗi lần Hạ Nhiên gây chuyện, Hạ Chính An không muốn phí miệng lưỡi, trực tiếp bắt anh quỳ xuống đất, dùng dây lưng mà đánh.
Cực kỳ giống hiện tại.
Chỉ có điều cậu thiếu niên lệ khí bức người khi xưa dường như biến mất vô dạng vô ảnh. Hạ Nhiên là một người con, anh cũng đã trở thành cha. Hai đầu lông mày anh như có đồi núi vạn trượng, cũng ẩn hiện sự ẩn nhẫn.
Hạ Chính An thất thần một lát.
Hạ Nhiên không an lòng, anh không đợi được ngẩng đầu lên mà gọi ông, “Cha?”
Hạ Chính An thu hồi cảm xúc, muốn thốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngot/2989712/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.