Đêm nay, Manh Manh không có ở đây, hai người lớn cực kỳ phóng túng tùy tiện, Giản Tích bị anh làm cho cực kỳ mẫn cảm, nhanh chóng phun nước. Cuối cùng cũng nhận ra sở thích đặc biệt của Hạ Nhiên cô cảm thấy có chút ba chấm.
Giản Tích thật không rõ được, anh từ đâu có được một kho tài nguyên dồi dào như vậy, nào là Nhật Hàn Âu Mỹ rồi từ trong phòng cho đến ngoài trời, mỗi thể loại một bộ. Không những thế anh còn dạt dào tình cảm mà giới thiệu, “Em xem dài nhưng hơi lệch, không thẳng được như anh.”
Giản Tích nghe được mặt đỏ tới mang tai, Hạ Nhiên mười phần sung sức, “Cái tư thế này chúng ta đã thử qua, em chịu không nổi.”
Giản Tích, “…”
Hạ Nhiên kéo chân cô qua một chút, hỏi trực tiếp, “Vợ à, ngồi xuống đi? Chân em cuộn eo anh lại.”
Giản Tích, “!!!”
Người này đã là cha rồi đó, nhưng thật sự kẻ cực kỳ vô sỉ, một kẻ không biết xấu hổ đến cùng cực.
Giày vò hơn nửa ngày, Hạ Nhiên cũng mệt mỏi đến mức thân cùng eo run lên, thở không ngừng.
Giản Tích bội phục anh, “Anh không sợ tinh tẫn nhân vong à?”
“Vì em anh có thể.” Hạ Nhiên ngồi phịch trên giường, quay lưng về phía cô, xương bả vai nhô lên cứng rắn. “Bác sĩ Giản, ngày mai mua cho anh kỷ tử về bổ thận nha.”
Giản Tích cười đến náo loạn, cầm gối đầu đập lên đầu anh một cái, “Nhìn anh như không đắc ý chút nào.”
“Cho anh nửa tiếng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngot/2989708/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.