Hạ Nhiên sắp xếp thời gian, sáng hôm sau anh muốn cùng Giản Tích đi xem nhà.
Tuy nhiên, đối với chuyện mua nhà, Giản Tích không quá đồng ý, cô nói với Hạ Nhiên.
“Nói thật, mẹ em đã mua cho em và Đào Tinh Lai mỗi người một căn nhà ở Quân Sơn Viện.” Giản Tích ngập ngừng mở miệng: “Hay là mình dùng nhà đó là phòng cưới đi?”
Quân Sơn Viên, chính là khu biệt thự cao cấp nổi danh trong thành phố. Bốn năm trước bắt đầu mở bán, Đào Khê Hồng liền mua cho hai người con mỗi người một căn.
Hạ Nhiên nghe xong không nói gì.
Giản Tích nghĩ rằng anh giận, lay lay cánh tay anh an ủi: “Kỳ thật em không để bụng chuyện có hay không có nhà mới đâu. Em có thể dọn đến nhà anh đang ở. Nếu không mình ở chung cư này cũng được, căn này cũng tốt mà. Hạ Nhiên, hay chúng ta đừng mua nhà nữa được không?”
Nghe được sự cẩn thận trong lời nói của cô, Hạ Nhiên nhéo nhéo tay cô, nhẹ nhàng nói: “Phải mua nhà chứ, nhà đó là nhà mẹ em cho em mà.”
“Của em cũng chính là của anh mà.” Giản Tích nói: “Về sau đều là ‘của chúng ta’, không có cái gì mà của anh hay của em nữa.”
Hạ Nhiên cầm tay cô thật chặt, “Giản Tích à, đơn giản mà nói anh muốn cho em một căn nhà. Hơn nữa, mấy năm nay thị trường bất động sản phát triển rất tốt, chúng ta có thể mua để đầu tư.”
Giản Tích hiểu được đằng sau câu nói kia của anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngot/2989677/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.