Giọng của Giản Tích không tính là nhỏ, làm nhiều người xung quanh cũng phải đảo mắt qua nhìn.
Người đẹp kia cảm thấy có chút mất mặt, quyết định giả câm giả điếc.
Thời khắc này Giản Tích cũng thuộc dạng liều mạng, được ăn cả ngã về không, nên mỗi từ mỗi chữ đều có thể làm người khác chết không đền mạng, cô lặp lại: “Lỗ tai không tốt sao? Khoa tai mắt mũi họng của bệnh viện chúng tôi rất nổi tiếng, cần tôi cho cô số điện thoại để liên lạc đặt chỗ trước không?”
Những cô gái lăn lộn trong chốn đèn mờ này có loại trường hợp nào mà họ chưa từng thấy qua chứ, phụ nữ đấu phụ nữ, ai yếu tâm lý thì người đó sẽ thua. Vì thế ả ta tức giận trừng mắt: “Cô!”
“Đúng, là tôi, tôi bảo cô tránh ra.”
Lục Hãn Kiêu ở bên cạnh nhịn không được mặt mày hớn hở. Em gái này củ anh ta đúng là vẫn luôn giống như trước đây, lúc mắng người khác không cần dùng những từ ngữ mạnh bạo thô tục, chỉ những từ ngọt ngào nhẹ nhàng đó thôi cũng đủ làm người ta cứng họng.
Lại nhìn sang Hạ Nhiên, mẹ nó, còn bình tĩnh hơn, mắt không thèm nhìn luôn.
“Anh trai à.” – Người đẹp nọ quyết định đổi chiến thuật, chỉ cần dỗ tốt hậu phương này thì cần quan tâm gì nữa, ả ta càng áp sát vào trên người Hạ Nhiên: “Còn uống nữa không?”
Hạ Nhiên còn chưa lên tiếng, Giản Tích đã cướp lời trước một bước: “Anh ta không uống.”
Người đẹp lại làm như không nghe thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngot/2989626/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.