Nhạc Ân sau nụ hôn ngây ngất, việc đầu tiên chính là nhìn Diệp Hạo chằm chằm, cô nghe anh nói những lời vô cùng khó hiểu, nhưng chuyện đó không quan trọng bằng một chuyện - mặt Diệp Hạo rất bờ phờ, râu mọc lú nhú, mắt lại đỏ hoe, Nhạc Ân bất giác thấy trái tim mình rất đau.
" Andy bị bệnh rồi " Nhạc Ân đưa hai tay sờ mặt Diệp Hạo, giọng nói chứa chan lo lắng " Andy làm việc mệt lắm đúng không, làm suốt a..." Nói xong cũng rơm rớm nước mắt
Nụ cười trên miệng Diệp Hạo chợt cứng lại, cô nghĩ là anh làm việc nhiều nên mệt mỏi ư?? anh bỏ cô 1 đêm, nói dối là làm việc, vậy mà cô cũng tin, cô vẫn lo lắng cho anh. Diệp Hạo cầm lấy một bàn tay nhỏ đang ở trên mặt mình, đưa đến bên môi mình hôn lên, nhìn vào đôi mắt đang mở to của Nhạc Ân, yêu thương nói
" Ân ngốc, anh không sao, đừng lo lắng " Anh có rất nhiều điều muốn nói với Nhạc Ân, nhưng một lời quan tâm của cô đã làm cho tất cả những lời anh muốn nói đều quay ngược về trái tim, nơi đó giờ đây thật đau nhói, là vì anh rất ân hận, và vì anh rất... hạnh phúc.
Nhạc Ân mím môi, lắc lắc đầu
" Andy bệnh rồi, Andy phải ở nhà, không cho Andy đi làm nữa "
" Được, anh ở nhà với em " Diệp Hạo bật cười, thả bàn tay trên môi ra, kéo cả người Nhạc Ân vào sát mình, lại gục đầu lên vai cô hôn lên chỗ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc/1913222/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.