Khó khăn lắm Diệp Hạo mới hoàn thành nghĩa vụ ‘ cưới’ làm vui lòng mấy vị phụ huynh, vậy màchỉ mấy ngày sau khi Diệp Hạo từ Anh trở về, mọi người lại tiếp tục thúc giục anh … sinh em bé.
“ Cưới vợ rồi thì phải sinh con chứ …”
“ Chúng ta đã già rồi, chỉ mong ngày được ôm chắt …”
“ Hừ,Diệp Tề thì chưa chịu cưới, mà Diệp Bảo với Elly cũng không chịusinh trước, tụi nó nói cưới trước hai anh đã là vô lễ lắm rồi, không thể nào sinh con trước nữa. Giờ con mà không chịu sinh trước thì nó sẽkhông dám sinh, aiz, vô lễ cái gì chứ, lười sinh thì có … aizz, ta nóiđi đâu thế này, tóm lại là con mau sinh em bé đi, trước hết cho chúng ta có đứa cháu bế, sau là cho em con nó sinh ….”
“…”
Ai nói gìcứ nói, ai khuyên gì cứ khuyên, Diệp Hạo thong thả ‘ vâng, dạ’, nhưngsau mấy tháng trôi qua, người lớn trong nhà bắt đầu tức giận khi biếtDiệp Hạo vốn chỉ để ngoài tai lời họ nói.
“ Nó vẫn tiêm thuốc đểtránh thụ thai “ Diệp lão tức giận ném tờ giấy báo cáo đi rồi hì hụcngồi xuống ghế, bên cạnh là ông bà Nhạc đang cau mày suy nghĩ. Cả 3 vốnđã nghi ngờ từ mấy tuần trước, mới mấy ngày đây thôi, Diệp lão vận dụngquyền lực mới có thể tìm ra nguyên nhân vì sao bấy lâu nay Nhạc Ân không có’ dấu hiệu ‘ gì. Cũng đúng, Nhạc Ân như vậy thì làm gì biết cáchtránh thai, người có khả năng làm nhất cũng chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc/1913196/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.