“Anh cũng vô cùng khinh bỉ chính mình” Minh Tư Thành cười khổ: “Vậy mà mặt dày muốn quay lại với em như thế?
Nhiên Mộc Miên ngẩn ra, vốn cô còn định nói thêm vài lời khó nghe nữa, nhưng trong khoảnh khắc đó, cô lại không thể mở miệng được.
Minh Tư Thành miễn cưỡng gượng cười, nói tiếp: “Anh không hề hy vọng xa vời rằng sẽ lại có được em lần nữa”
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Kỳ thật, tim của anh rất đau. Những lời này, anh phải gom hết dũng khí trong người mới dám nói ra khỏi miệng.
Nhiên Mộc Miên nắm chặt con gấu bông trong ngực theo bản năng, tim cô đang rung động, nhưng cô lại không thể không ép mình bình tĩnh lại: “Nếu anh đã tự mình hiểu được, vậy rất tốt, rất đáng khen”
“Thì ra em không thích được anh theo đuổi đến vậy?” Minh Tư Thành nhịn xuống cơn đau nhói khó chịu trong lòng, buông lời trêu ghẹo cô.
Nhiên Mộc Miên lạnh lùng đáp lại: “Anh đang nói đùa với tôi hả? Tôi đã có người mình thương, anh còn dây dưa bám dính lấy tôi. Đây không phải theo đuổi, anh đang gây phiền phức cho tôi, khiến tôi cảm thấy anh rất phiền”
“Được rồi! Anh chân thành xin lỗi vì đã gây phiền phức cho em. Vậy bây giờ em có nên đi ăn chút gì đó rồi không?” Minh Tư Thành nói bằng giọng ôn hòa.
Nhiên Mộc Miên vẫn buồn bực như trước, nhắm mắt nói: "Không thấy ngon miệng, không muốn ăn."
“Em tin anh đi, anh sẽ mang Lang Khiếu Nhật về với em” Minh Tư Thành thề son sắt.
Nhiên Mộc Miên mở mắt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681687/chuong-874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.